土豪劣绅。
英 despotic gentry;
旧指地方上仗势欺人的绅士。
引 毛泽东 《井冈山的斗争》:“进行了很多次打倒豪绅、发动群众的游击暴动,成绩都还好。”徐特立 《致小学教师的一封信》:“有一天,回家看到我们乡下的农民协会改革农村中的一切,首先使农村中的豪绅不敢作恶。”
旧时指地方上有声望但仗势欺人的人。
豪 [ háo ] 1. 具有杰出才能的人。如 豪杰。英豪。文豪。自豪。2. 气魄大,直爽痛快,没有拘束的。如 豪放。豪爽。豪迈。豪气。豪情。豪兴( xìng )。豪举。豪语。豪华。3. 强横的,有特殊势力的。如 豪强。豪门。豪族。豪绅。巧取豪夺。4. 古同“毫”,极小。[更多解释]
绅 [ shēn ] 1. 古代士大夫束腰的大带子,引申为束绅的人。如 绅束(用带子束腰,喻约束)。缙绅(旧时高官的装束,转用为官宦的代称)。2. 旧称地方上有势力、有地位的人。如 绅士。乡绅。官绅。土豪劣绅。[更多解释]
shēn shì
háo qíng
zì háo
háo huá
háo mài
háo shuăng
háo fàng
háo qiáng
háo zhuàng
cū háo
háo yán zhuàng yǔ
tǔ háo liè shēn
qiăo qǔ háo duó
qiáng qǔ háo duó
háo fàng bù jī
háo duó
zì háo găn
háo jié
háo lí
háo qì
háo chǐ
háo mén
xiāng shēn
yuán lóng háo qì
háo shēn
tǔ háo
lǐ shēn
háo fù
yīng háo
háo xiá
shēn shāng
háo jié bìng qǐ
fù háo
shì shēn
háo kuò
háo chuī
liè shēn
jiàn shēn
háo zhū
xióng háo
háo shì
háo shē
háo yàn
shē háo
háo hù
gù pàn zì háo
háo zòng
wén háo
háo yǐn
háo zhái
háo xìng
háo yǔ
háo zú
háo jǔ
háo bà
háo bào
háo bá
háo bǐ
豪绅的拼音是:háo shēn点击 图标播放豪绅的发音。