边疆;边境。
边疆;边境。参见“疆垂”。
引 南朝•梁 任昉 《奏弹曹景宗》:“窃寻 獯獫 侵軼,蹔扰疆陲,王师薄伐,所向风靡。” 明•宋濂 《杨氏家传》:“奋身轩陛,效命疆陲,均甘苦而得士心,袵金革而从王事。” 《清史稿·睿忠亲王多尔衮传》:“分遣诸王,追歼流寇,抚定疆陲。”
疆 [ jiāng ] 1. 地域,领域,边界。如 疆土。疆宇(国土)。疆界。疆场(战场)。疆陲(边境)。边疆。海疆。2. 极限。如 万寿无疆。3. 划分界限:“楚子~之”。疆 [ qiáng ] 1. 同“彊(强)”,强大。[更多解释]
陲 [ chuí ] 1. 边疆,国境,靠边界的地方。如 边陲。[更多解释]
xīn jiāng
biān jiāng
biān chuí
wàn shòu wú jiāng
jiāng jiāng
ā sāi bài jiāng rén
xīn jiāng xì yáng máo
xīn jiāng wéi wú ěr zì zhì qū
jiāng tǔ
jiāng chăng
běi jiāng
jiāng jiè
jiāng lǐ
ā sāi bài jiāng
kāi jiāng
jiāng yù
xī chuí
běi chuí
fú shòu wú jiāng
hăi jiāng
fēng jiāng
yàn chuí
jiăn jiāng
jiāng zhěn
qīn jiāng
jiāng yú
jiāng yǔ
jiāng yì
yán jiāng
wú jiāng
jiāng liáo
jiāng lěi
gù jiāng
jiāng chéng
jiāng chén
jiāng chuí
jiāng dì
jiāng dù
jiāng dùn
jiāng fēng
jiāng fǔ
jiāng jiăo
jiāng hòu
jiāng gù
jiāng gàn
jiāng jiāo
jiāng jìng
jiāng lì
jiāng lüè
jiāng liáng
jiāng mǔ
jiāng lǒng
jiāng pàn
jiāng qí
jiāng quăn
疆陲的拼音是:jiāng chuí点击 图标播放疆陲的发音。