借指北方少数民族的军队。
引 清•顾炎武 《井中<心史>歌》:“忽见奇书出世间,又惊牧骑满江山。” 清•顾炎武 《十二月十九日奉先妣槁葬》诗:“娄县 百里内,牧骑过如织。”
牧 [ mù ] 1. 放养牲口。如 牧童。畜牧。牧场。放牧。游牧。牧民。牧歌。牧群。2. 治。如 牧民(治理人民)。3. 古代治民之官。如 州牧。[更多解释]
骑 [ qí ] 1. 跨坐在牲畜或其他东西上。如 骑马。骑射。骑兵。骑者善堕(经常骑马的常会掉下马来;喻擅长某事物的人,反而容易大意,招致失误)。2. 兼跨两边。如 骑缝盖章。3. 骑的马或乘坐的其他动物(旧读jì)如 坐骑。4. 骑兵,亦泛指骑马的人(旧读jì)如 轻骑。铁骑。车骑。5. 一人一马的合称(旧读jì)如 千骑。千乘万骑。[更多解释]
qí bīng
mù mín
mù qū
mù chăng
mù shī
mù căo
qí shì
xù mù
fàng mù
yóu mù
dōng fāng qí
qí hǔ nán xià
qí mă zhăo mă
hú fú qí shè
qí mă xún mă
qí lǘ mì lǘ
qí niú mì niú
jié sì lián qí
rú láng mù yáng
xù mù yè
mù yáng quăn
máng rén qí xiā mă
mí hóu qí tǔ niú
qí hè shàng wéi yáng
qí hè wàng yáng zhōu
bàn nóng bàn mù qū
jīn huá mù yáng ér
qí cáo bù jì mă
qí hè gēng yáng zhōu
qí lǘ yín bà shàng
qí lǘ fēng xuě zhōng
qí niú dú hàn shū
qí shàng yáng zhōu hè
yà kă dì yà de mù rén
qín mù
qí hè
mù yè
qí zuò
tiě qí
xiāo qí
qí mă
qīng qí
qí shǒu
zuò qí
qí shè
chē qí
mù yáng ér
dù mù
săn jì cháng shì
zhōu mù
nóng mù yè
nóng mù
mù rén
qí lóu
mù yáng rén
mù yáng
mù tóng
mù gē
lún mù
mù gōng
牧骑的拼音是:mù qí点击 图标播放牧骑的发音。