忠臣。
引 北齐 颜之推 《颜氏家训·归心》:“诚臣徇主而弃亲,孝子安家而忘国,各有行也。”王利器 集解:“诚臣即忠臣,避 隋 讳改。”唐太宗 《赐萧瑀》诗:“疾风知劲草,板荡识诚臣。”
诚 [ chéng ] 1. 真心。如 诚恳。诚朴。诚实。诚挚。忠诚。心悦诚服。2. 实在,的确。如 诚然。诚有此事。[更多解释]
臣 [ chén ] 1. 君主时代的官吏,有时亦包括百姓。如 臣僚。臣子。臣服。君臣。2. 官吏对君主的自称:“王必无人,~愿奉璧往使。”3. 古人谦称自己。4. 古代指男性奴隶。如 臣仆。臣虏。[更多解释]
chéng huáng chéng kǒng
dà chén
chéng xìn
chéng yì
gōng chén
zhōng chén
chéng xīn
xīn yuè chéng fú
zhēn chéng
zhōng chéng
chéng shí
chéng kěn
chéng zhì
qián chéng
chéng rán
rè chéng
chì chéng
jié chéng
zhì chéng
jīng chéng
kāi chéng bù gōng
tăn chéng
zhēn xīn chéng yì
qīn chāi dà chén
chén chén
chéng huān chéng xǐ
chéng huáng chéng jù
chéng kǒng chéng huáng
chéng xīn chéng yì
bào chéng shǒu zhēn
kāi xīn jiàn chéng
kāi chéng xiāng jiàn
tuī chéng xiāng xìn
tuī chéng xiāng jiàn
xīn qián zhì chéng
yǐ chéng xiāng dài
tăn chéng xiāng dài
sān shí èr míng chén
zhī chén mò ruò jūn
qiăo zhà bù rú zhuō chéng
chén zǐ
lăo chén
chén shù
shǐ chén
chén mín
móu chén
dǐng chén
míng chén
chén rén
jiàn chén
chēng chén
jiān chén
zhèng chén
nì chén
nìng chén
chéng rú
zhòng chén
诚臣的拼音是:chéng chén点击 图标播放诚臣的发音。