亦作“耸踊”。
起伏,跳动。
欢腾。
怂恿。
引 宋•苏轼 《秧马歌》:“我有桐马手自提,头尻轩昂腹胁低。背如覆瓦去角圭,以我两足为四蹄。耸踊滑汰如鳧鷖,纤纤束藁亦可齎。”
劝腾。
引 隋炀帝 《天台设斋愿文》:“适现仪形,续放光燄。弹指之声,震于龕室。僧使报述,遐邇耸踊。”
怂恿。见“耸踊”。
引 唐•柳宗元 《与杨诲之第二书》:“人之死於 胡 越 者,赫然千里,不能諫而又耸踊之。”
耸 [ sǒng ] 1. 高起,直立。如 高耸入云。耸立。耸拔。耸峙。2. 惊动。如 耸动。耸人听闻。3. 聋。如 耸昧(又聋又瞎,引申为昏聩)。[更多解释]
踊 [ yǒng ] 1. 往上跳。如 踊跃(a.跳跃;b.形容情绪热烈,争先恐后)。2. 古代受过刖刑的人的鞋。如 履贱踊贵(形容刑罚宽猛失调,失之严酷,受刑人多)。[更多解释]
yǒng yuè
sǒng lì
gāo sǒng
sǒng rén tīng wén
wēi yán sǒng tīng
sǒng sǒng
bì sǒng sǒng
hēi sǒng sǒng
sǒng cuì
sǒng jiān
áng sǒng
yǒng áng
qiāng sǒng
léng sǒng
jué yǒng
wēi sǒng
sǒng shēn
sǒng dòng
zhī sǒng
yuè yǒng
sǒng yī
huān xīn yǒng yuè
xiáng yǒng
sǒng yǒng
sǒng bì
sǒng bá
sǒng chéng
sǒng chū
sǒng ěr
sǒng fú
sǒng gàn
sǒng guān
sǒng guò
sǒng hè
sǒng hé
sǒng jī
sǒng huò
sǒng jú
sǒng jù
sǒng jùn
sǒng mèi
sǒng qǐ
sǒng mù
sǒng qiē
sǒng qiào
sǒng quàn
sǒng rán
sǒng shàn
sǒng sè
sǒng shì
sǒng shén
sǒng shè
sǒng tǐ
sǒng tàn
sǒng tīng
sǒng tū
sǒng wèi
耸踊的拼音是:sǒng yǒng点击 图标播放耸踊的发音。