竖起貌;挺立貌。
引 宋•梅尧臣 《赠周都官示诗卷》诗:“今朝顾我鸣,振鬣耳耸耸。” 元•白朴 《梧桐雨》第一折:“这金釵儿教你高耸耸头上顶。” 元•柳贯 《寒食日出访客始见杏花归而有赋》:“穠桃靚李杳然空,山杏一梢红耸耸。” 元•宫天挺 《范张鸡黍》第二折:“着后人向墓门前高耸耸立一统碑碣。”
耸 [ sǒng ] 1. 高起,直立。如 高耸入云。耸立。耸拔。耸峙。2. 惊动。如 耸动。耸人听闻。3. 聋。如 耸昧(又聋又瞎,引申为昏聩)。[更多解释]
sǒng lì
gāo sǒng
sǒng rén tīng wén
wēi yán sǒng tīng
sǒng sǒng
bì sǒng sǒng
hēi sǒng sǒng
sǒng cuì
sǒng jiān
áng sǒng
qiāng sǒng
léng sǒng
wēi sǒng
sǒng shēn
sǒng dòng
zhī sǒng
sǒng yī
sǒng bì
sǒng bá
sǒng chéng
sǒng chū
sǒng ěr
sǒng fú
sǒng gàn
sǒng guān
sǒng guò
sǒng hè
sǒng hé
sǒng jī
sǒng huò
sǒng jú
sǒng jù
sǒng jùn
sǒng mèi
sǒng qǐ
sǒng mù
sǒng qiē
sǒng qiào
sǒng quàn
sǒng rán
sǒng shàn
sǒng sè
sǒng shì
sǒng shén
sǒng shè
sǒng tǐ
sǒng tàn
sǒng tīng
sǒng tū
sǒng wèi
sǒng wén
sǒng yì
sǒng xiù
sǒng xiàn
sǒng yǒng
bī sǒng
chù sǒng
耸耸的拼音是:sǒng sǒng点击 图标播放耸耸的发音。