亦作“痴顽”。
谓藏拙,不合流俗。
愚蠢顽劣;愚蠢无知。有时亦用作谦词。
引 唐•王建 《昭应官舍》诗:“痴顽终日羡人閒,却喜因官得近山。”宋•陆游 《杂感》诗之二:“古言忍字似而非,独有痴顽二字奇。”
引 元•杨显之 《酷寒亭》第一折:“大姐,孩儿痴顽,待打时你駡几句,待駡时你处分咱。”明•谢肇淛 《五杂俎·物部一》:“蝇最痴顽,无毒牙利嘴,而其搅人尤甚。”《红楼梦》第一回:“弟子愚浊,不能洞悉明白,若蒙大开痴顽,备细一闻,弟子则洗耳諦听。”
痴愚顽固。
引 唐·王建〈昭应官舍〉诗:「痴顽终日羡人闲,却喜因官得近山。」宋·陆游〈将离江陵〉诗:「痴顽久不去,常恐遭诮让。」
近 愚钝
痴 [ chī ] 1. 傻,无知。如 痴人说梦。痴钝。痴愚。白痴。2. 精神失常,疯癫。如 发痴。痴癫。3. 入迷,极度迷恋。如 痴心。痴情。4. 谦辞,白白地。如 痴长( zhǎng )(说自己白白地比对方大若干岁)。[更多解释]
顽 [ wán ] 1. 愚钝。如 愚顽。冥顽不灵(愚昧顽钝不灵活)。2. 不容易变化或动摇。如 顽固。顽强。顽敌。顽症。刁顽。负隅顽抗。3. 淘气,胡闹。如 顽皮。顽童。4. 同“玩”。[更多解释]
chī mí
wán qiáng
fù yú wán kàng
wán gù
wán pí
chī dāi
yú wán
rú zuì rú chī
chī xīn wàng xiăng
chī rén shuō mèng
míng wán bù líng
wán wán
chī dèng dèng
chī chī nì nì
diān diān chī chī
hēi hēi chī chī
ne ne chī chī
qiè qiè chī chī
bù chī bù lóng
jiă chī jiă dāi
rú chī rú dāi
rú chī rú kuáng
rú chī rú zuì
rú chī rú mèng
sā chī sā jiāo
sā jiāo sā chī
rú mèng rú chī
shí chī shí hūn
zuò jiāo zuò chī
bái chī
lăo wán gù
yán pí bù guǒ chī gǔ
shēng zǐ chī , liăo guān shì
wán tóng
chī shū
wán xiào
wán xián
wán shí
wán jí
wán gù bù huà
wán zhèng
tān chī
xiōng wán
wán xuăn
wán kàng
wán yì
qíng chī
chī xiăng
chī hān
chǔn wán
dāi chī
chī shă
chī rén
chī bèn
chī qíng
chī xīn
dù chī
chī dù
jiāo chī
痴顽的拼音是:chī wán点击 图标播放痴顽的发音。
答:痴顽的近义词是:愚钝。