地方上的绅士。
引 清•王士禛 《池北偶谈·谈异五·蹇少保》:“官至 重庆 太守,与邑绅 蹇公 来誉 善。”许杰 《赌徒吉顺》上:“他现在时常在某邑绅家中出入。”
邑 [ yì ] 1. 城市,都城。如 城邑。都邑。2. 旧指县。如 邑人(同乡的人)。邑庠(明清时称县学)。邑宰。3. 古代诸侯分给大夫的封地。如 采邑。4. 古同“悒”,愁闷不安。[更多解释]
绅 [ shēn ] 1. 古代士大夫束腰的大带子,引申为束绅的人。如 绅束(用带子束腰,喻约束)。缙绅(旧时高官的装束,转用为官宦的代称)。2. 旧称地方上有势力、有地位的人。如 绅士。乡绅。官绅。土豪劣绅。[更多解释]
shēn shì
tǔ háo liè shēn
tōng dū dà yì
yì yì
shí shì zhī yì , bì yǒu zhōng xìn
shí shì zhī yì , bì yǒu zhōng shì
xiāng shēn
yì rén
dū yì
háo shēn
lǐ shēn
shēn shāng
shì shēn
dà yì
liè shēn
jiàn shēn
xià yì
bì yì
yì shì
chéng yì
tāng mù yì
jué yì
yì yì bù lè
shēn jīn
yì lìng
qí shēn
wū yì
jùn yì
yuán yì
shí yì
zān shēn
yuān yì
yī yì
yí yì
yì căi
yì cháng
yì chán
yì chéng
yì dăng
yì dōu
yì fú
yì dòu
yì fán
yì guān
yì guō
yì guó
yì hài
yì hàn
yì hòu
yì háo
yì hào
yì hù
yì jiè
yì jīn
yì jiū
yì jù
yì jū
邑绅的拼音是:yì shēn点击 图标播放邑绅的发音。