亦作“莺谷”。
莺处幽谷。比喻人未显达时的处境。
亦作“鸎谷”。莺处幽谷。比喻人未显达时的处境。
引 唐•骆宾王 《上兖州崔长史启》:“洒惠渥於 羊陂,屡泛 文通 之麦;峻曲岸於鸎谷,时遗 公叔 之冠。” 唐•王涯 《广宣上人以诗贺放榜和谢》:“龙门变化人皆望,鶯谷飞鸣自有时。” 唐•罗隐 《赠滈先辈令狐补阙》诗:“花迎綵服离鶯谷,柳傍东风触马鞭。”
莺在幽谷。比喻人未显达。
引 唐·骆宾王〈上兖州崔长史启〉:「峻曲岸于莺谷,时遗公叔之冠。」 唐·王涯〈广宣上人以诗贺放榜和谢〉诗:「龙门变化人皆望,莺谷飞鸣自有时。」
莺 [ yīng ] 1. 〔黄~〕即“黄鹂”。2. 〔夜~〕文学上指“歌鸲”一类叫声清脆婉转的鸟。3. 鸟类的一科,身体小,褐色或暗绿色,嘴短而尖,叫的声音清脆,吃昆虫,是益鸟。如 莺歌燕舞。[更多解释]
谷 [ gǔ ] 1. 两山间的夹道或流水道,或指两山之间。如 山谷。河谷。2. 喻困境。如 进退维谷(进退两难)。3. 庄稼和粮食的总称。如 五谷。百谷。4. 粟的别称,亦指稻的子实。如 谷物。谷米。稻谷。5. 姓。谷 [ yù ] [更多解释]
căo zhăng yīng fēi
màn gǔ
shān gǔ
xiá gǔ
guī gǔ
dī gǔ
gǔ zǐ
hé gǔ
dào gǔ
wǔ gǔ fēng dēng
xū huái ruò gǔ
gǔ gǔ
jìn tuì wéi gǔ
yīng gē yàn wǔ
kōng gǔ zú yīn
yīng yīng
gǔ gǔ guā
yīng yīng zhuàn
cuī yīng yīng
gǔ lù lù
gǔ guā guā
yàn yàn yīng yīng
yīng yīng yàn yàn
măn gǔ măn kēng
măn kēng măn gǔ
măn shān măn gǔ
zài gǔ măn gǔ
wǔ gǔ bù fēn
bù gǔ niăo
dă gǔ chăng
gǔ ān suān
wǔ gǔ zá liáng
wǔ yuè tiào xīn gǔ
dōng fēi dà liè gǔ
chén gǔ zǐ làn zhī má
shān gǔ qín qù wài piān
chī dào wǔ gǔ xiăng liù gǔ
mă sī hé gǔ yān wù shì jiàn
yă lǔ cáng bù jiāng dà xiá gǔ
sì tǐ bù qín , wǔ gǔ bù fēn
yăng ér dài lăo , jī gǔ fáng jī
yăng ér fáng lăo , jī gǔ fáng jī
yăng zǐ fáng lăo , jī gǔ fáng jī
yì nián zhī jì , mò rú shù gǔ
gǔ wù
shēn gǔ
gǔ dǐ
gǔ yǔ
yè yīng
gǔ fēng
bō gǔ
kōng gǔ
jīn gǔ
wǔ gǔ
gǔ dì
dōng gǔ
liè gǔ
cuī yīng
nián gǔ
莺谷的拼音是:yīng gǔ点击 图标播放莺谷的发音。