南朝宋刘义庆《世说新语·赏誉》:“裴仆射时人谓为言谈之林薮。”刘孝标注引《惠帝起居注》:“頠理甚渊博,赡于论难。”后因以“谈薮”指知识渊博,对答如流。
多人聚谈之所。
后因以“谈藪”指知识渊博,对答如流。
引 南朝•宋 刘义庆 《世说新语·赏誉》:“裴僕射 时人谓为言谈之林藪。” 刘孝标 注引《惠帝起居注》:“頠 理甚渊博,赡於论难。” 宋•胡继宗 《书言故事·谈论》:“称人谈论不竭为谈藪。”
引 唐•独孤及 《河南府法曹参军张公墓表》:“谈藪清风,词林逸韵,墨池真草,三事永絶。”
谈 [ tán ] 1. 说,对话。如 谈天。谈心。谈论。谈话。谈判。谈吐。恳谈。洽谈。漫谈。谈笑风生。2. 言论,听说的话。如 笑谈。无稽之谈。传为美谈。3. 姓。[更多解释]
薮 [ sǒu ] 1. 生长着很多草的湖泽。如 薮泽。2. 人或物聚集的地方。如 渊薮。3. 指民间、草野。如 辞朝( cháo )归薮。4. 古同“搜”,搜求。[更多解释]
tán huà
kăn kăn ér tán
gāo tán kuò lùn
lăo shēng cháng tán
făng tán
tán pàn
huì tán
jiāo tán
zuò tán
hé tán
tán lùn
qià tán
hùn wéi yī tán
tán xīn
chàng tán
shāng tán
xián tán
kōng tán
jiàn tán
tán hé róng yì
zhǐ shàng tán bīng
tán xiào fēng shēng
tán qíng shuō ài
cù xī tán xīn
wú jī zhī tán
jiē tán xiàng yì
kuā kuā qí tán
qí tán guài lùn
tán hǔ sè biàn
tán tiān shuō dì
tán xiào zì ruò
qī rén zhī tán
fàn fàn ér tán
tán tán
kuăn kuăn ér tán
kuā kuā ér tán
wěi wěi ér tán
tán tǔ bù fán
pí xiāng zhī tán
zuò tán huì
tán xiào yǒu hóng rú
jiā chǒu bù kě wài tán
tán tán biàn zhèng fă wèn tí
yán ān wén yì zuò tán huì
yī tán
xiào tán
tán cóng
hé píng tán pàn
tán de lái
yán tán
bǐ tán
tán bīng
cháng tán
wù tán
cóng tán
mèng xī bǐ tán
tán bù shàng
tán sǒu
zòng tán
谈薮的拼音是:tán sǒu点击 图标播放谈薮的发音。