《书·益稷》:“臣哉邻哉,邻哉臣哉。”孔传:“邻,近也。言君臣道近,相须而成。”本谓君臣应相亲近,后泛指臣庶。
本谓君臣应相亲近,后泛指臣庶。
引 《书·益稷》:“臣哉邻哉,邻哉臣哉。”孔 传:“邻,近也。言君臣道近,相须而成。”《通志·总序》:“儻臣邻皆如此,则顾问何取焉?”明•陈汝元 《金莲记·觐圣》:“閲史披图,猛欲追謨于贤圣;宵衣旰食,每勤顾问于臣邻。”清•陈康祺 《郎潜纪闻》卷五:“深居高拱,不如询访臣邻;批答详明,不若亲承颜色。”
臣 [ chén ] 1. 君主时代的官吏,有时亦包括百姓。如 臣僚。臣子。臣服。君臣。2. 官吏对君主的自称:“王必无人,~愿奉璧往使。”3. 古人谦称自己。4. 古代指男性奴隶。如 臣仆。臣虏。[更多解释]
邻 [ lín ] 1. 住处接近的人、家。如 四邻。左邻右舍。2. 接近,附近。如 邻国。邻家。邻座。邻里。邻邦。3. 接近,亲近:“~以理者,知也”。4. 古代五家为一邻,五邻为一里。[更多解释]
dà chén
lín jū
gōng chén
lín jìn
jìn lín
lín lǐ
zhōng chén
lín bāng
xiāng lín
mù lín
pí lín
lín jiē
zuǒ lín yòu shè
qīn chāi dà chén
yǐ lín wéi hè
chén chén
lín lín
bǔ zhái bǔ lín
sān shí èr míng chén
zhī chén mò ruò jūn
yuăn qīn bù rú jìn lín
chén zǐ
lăo chén
chén shù
shǐ chén
chén mín
móu chén
lú zhào lín
dǐng chén
sì lín
míng chén
lín shè
lín guó
chén rén
mǒ lín
jiàn chén
chēng chén
jiān chén
zhèng chén
nì chén
nìng chén
zhòng chén
nèi chén
zăi chén
cháo chén
bǐ lín
wén chén
wǔ chén
jūn chén
wēi chén
chéng chén
chǔ chén
chén shì
méi yáo chén
jǐn lín
nòng chén
fán chén
sāng chén
tū chén
臣邻的拼音是:chén lín点击 图标播放臣邻的发音。