亦作“轰哄”。
形容巨大而嘈杂的声音。
亦作“轰哄”。形容巨大而嘈杂的声音。
引 唐•卢仝 《月蚀诗》:“御轡执索相爬鉤,推荡轰訇入汝喉。” 《新唐书·西域传上·焉耆国》:“孝恪 倍道絶水,夜傅堞,迟曙譟而登,鼓角轰哄。”
轰 [ hōng ] 1. 形容大的声响。如 轰轰。轰响。轰鸣。轰动。2. 用大炮或炸弹破坏。如 轰击。轰炸。炮轰。3. 驱逐,赶走。如 轰走。轰出去。[更多解释]
訇 [ hōng ] 1. 〔阿~〕伊斯兰教主持教仪、讲授经典的人。2. 形容大声。如 訇的一声。[更多解释]
hōng zhà
hōng dòng
hōng míng
hōng hōng liè liè
hōng rán
hài hōng
hōng dōng
hōng hōng
hōng gé
hōng kēng
hōng líng
hōng huáng
hōng yǐn
pēng hōng
hōng lóng lóng
hōng hōng qiāng qiāng
hōng hōng yǐn yǐn
hōng hōng tián tián
pēng pēng hōng hōng
kuáng hōng làn zhà
wǔ léi hōng dǐng
liè hōng hōng
luàn hōng hōng
nào hōng hōng
nù hōng hōng
liè liè hōng hōng
hōng lóng hōng lóng
dà hōng dà wēng
hōng zhà jī
hăi jūn hōng zhà jī
léi hōng jiàn fú bēi
hōng jī
hōng lóng
hōng xiăng
ā hōng
hōng găn
hōng dòng yī shí
hōng tiān
hōng chuán
hōng dă
hōng dì
hōng dǒu
hōng dǔ
hōng fā
hōng guò
hōng jià
hōng huī
hōng kē
hōng páo
hōng léi
hōng liè
hōng qǐ
hōng răng
轰訇的拼音是:hōng hōng点击 图标播放轰訇的发音。