大筝。
引 南朝 梁 江淹 《灯赋》:“炤锦地之文席,映绣柱之鸿筝。”清•金石 《月下笛》词:“听水曲,歇鸿筝,还自榆钱独数。”
鸿 [ hóng ] 1. 大雁。如 鸿雁。鸿毛。雪泥鸿爪(喻往事遗留的痕迹)。2. 大。如 鸿博。鸿图。鸿沟。鸿儒。鸿福。鸿运。鸿烈。3. 指书信。如 来鸿。4. 姓。[更多解释]
筝 [ zhēng ] 1. 弦乐器,木制长形。古代十三或十六根弦,现为二十五根弦。[更多解释]
fēng zhēng
āi hóng biàn yě
hóng gōu
hóng lóng
hóng mén yàn
hóng piān jù zhì
qīng yú hóng máo
hóng hú zhī zhì
xuě ní hóng zhăo
hóng hóng
fēi hóng míng míng
hóng fēi míng míng
pàn ruò hóng gōu
tán xiào yǒu hóng rú
yàn què ān zhī hóng hú zhì
hóng mén
hóng hú
lǐ hóng zhāng
hóng huāng
hóng máo
yuān hóng
gǔ zhēng
hóng yàn
hóng rú
hóng yùn
jīng hóng
fù jì pān hóng
liáng hóng
hóng jiàn
hóng míng
hóng tōng
hóng máng
hóng róng
huán yī zhēng
hóng hùn
gū hóng
xī hóng
yáo zhēng
hóng fēn
duàn hóng
hóng huō
hóng zhuó
hóng zhèn
hóng yì
hóng zhuāng
yàn hóng
hóng mēng
xiáng hóng
wéi mù hóng ěr
hóng shuò
sāi hóng
hóng dòng
hóng qiān
jīng hóng yī piē
hóng pèi
páng hóng
hóng páng
hóng fēi
鸿筝的拼音是:hóng zhēng点击 图标播放鸿筝的发音。