连续。
连续。一说,为直驰貌。见《汉书·扬雄传上》 颜师古 注。
引 《文选·扬雄<羽猎赋>》:“徽车轻武,鸿絧緁猎。” 李善 注:“鸿絧,相连貌。”
鸿 [ hóng ] 1. 大雁。如 鸿雁。鸿毛。雪泥鸿爪(喻往事遗留的痕迹)。2. 大。如 鸿博。鸿图。鸿沟。鸿儒。鸿福。鸿运。鸿烈。3. 指书信。如 来鸿。4. 姓。[更多解释]
絧 [ tōng ] 1. 缓而直通貌。絧 [ tóng ] 1. 古书上说的一种布。絧 [ dòng ] 1. 〔鸿~〕a。相连的样子;b。直弛;c。深远。[更多解释]
āi hóng biàn yě
hóng gōu
hóng lóng
hóng mén yàn
hóng piān jù zhì
qīng yú hóng máo
hóng hú zhī zhì
xuě ní hóng zhăo
hóng hóng
fēi hóng míng míng
hóng fēi míng míng
pàn ruò hóng gōu
tán xiào yǒu hóng rú
yàn què ān zhī hóng hú zhì
hóng mén
hóng hú
lǐ hóng zhāng
hóng huāng
hóng máo
yuān hóng
hóng yàn
hóng rú
hóng yùn
jīng hóng
fù jì pān hóng
liáng hóng
hóng jiàn
hóng míng
hóng tōng
hóng máng
hóng róng
hóng hùn
gū hóng
xī hóng
hóng fēn
duàn hóng
hóng huō
hóng zhuó
hóng zhèn
hóng yì
hóng zhuāng
yàn hóng
hóng mēng
xiáng hóng
wéi mù hóng ěr
hóng shuò
sāi hóng
hóng dòng
hóng qiān
jīng hóng yī piē
hóng pèi
páng hóng
hóng páng
hóng fēi
míng hóng
hóng miăo
鸿絧的拼音是:hóng tōng点击 图标播放鸿絧的发音。