吹笙。
引 《文选·陆云<为顾彦先赠妇>诗》:“鸣簧发丹唇,朱絃绕素腕。” 刘良 注:“簧,笙也。”
鸣 [ míng ] 1. 鸟兽或昆虫叫。如 鸣啭。鸣唱。鸣叫。鸣禽。鸟鸣。2. 发出声音,使发出声音。如 鸣响。鸣奏。孤掌难鸣。3. 声明,发表意见、情感。如 鸣谢。鸣冤。百家争鸣。4. 闻名,著称:“以文~江东”。[更多解释]
簧 [ huáng ] 1. 乐器里用金属或其他材料制成的发声薄片。如 簧片。笙簧。双簧管。巧舌如簧。2. 〔双~〕a.曲艺的一种;b.喻一方出面,一方背后操纵的活动。3. 器物里有弹力的机件。如 弹( tán )簧。锁簧。[更多解释]
qiăo shé rú huáng
gòng míng
hōng míng
léi míng
yī niú míng
băi jiā zhēng míng
yī míng jīng rén
zì míng dé yì
gū zhăng nán míng
míng jīn shōu bīng
míng luó kāi dào
míng yuān jiào qū
jī míng gǒu dào
zhōng míng dǐng shí
bù píng zé míng
dà míng dà fàng
hè míng zhī shì
jī míng ér qǐ
lóng yuè fèng míng
qiăo yán rú huáng
wă fǔ léi míng
zòu míng qǔ
míng bù píng
zì míng zhōng
dă míng ér
dān huáng guăn
shuāng huáng guăn
tán huáng suǒ
tán huáng mén
chàng shuāng huáng
míng gǔ ér gōng zhī
fēng bù míng tiáo , yǔ bù pò kuài
fēng yǔ rú huì , jī míng bù yǐ
míng fèng jì
xiān míng
ěr míng
míng shēng
āi míng
míng qín
tán huáng
cháng míng
míng fàng
zhēng míng
mó míng lè qì
tǐ míng lè qì
shuāng huáng
míng jiào
yīng míng
míng jī
chuī huáng
míng xiăng
míng dí
bēi míng
sī míng
wā míng
míng yuān
tí míng
jī míng
míng fèng
rén tóu chù míng
鸣簧的拼音是:míng huáng点击 图标播放鸣簧的发音。