蠛蠓。
良马名。
鸿雁。
引 《史记·周本纪》:“麋鹿在牧,蜚鸿满野。”司马贞 索隐:“高诱 曰‘蜚鸿,蠛蠓也。’言飞虫蔽田满野,故为灾,非是鸿雁也。”唐•王勃 《乾元殿颂序》:“蜚鸿集野,瞻乌鲜投足之因。”古直 《哀朝鲜》诗:“川原鬱惭色,中野多蜚鸿。”
引 汉•东方朔 《答骠骑难》:“騏驥、緑耳、蜚鸿、驊騮,天下良马也。”清•龚鼎孳 《岁暮行》:“昨夜少府下急牒,军兴无策宽蜚鸿。”
引 宋•黄昇 《摸鱼儿·为遗蜕山中桃花作寄冯云月》词:“花知道,应倩蜚鸿寄语,年来老子安否。”
蜚 [ fēi ] 1. 同“飞”,指无根据的、无缘无故的。现“流言飞语”常写作“流言蜚语”。蜚 [ fěi ] 1. 〔~蠊〕即蟑螂。[更多解释]
鸿 [ hóng ] 1. 大雁。如 鸿雁。鸿毛。雪泥鸿爪(喻往事遗留的痕迹)。2. 大。如 鸿博。鸿图。鸿沟。鸿儒。鸿福。鸿运。鸿烈。3. 指书信。如 来鸿。4. 姓。[更多解释]
āi hóng biàn yě
hóng gōu
hóng lóng
hóng mén yàn
hóng piān jù zhì
liú yán fēi yǔ
qīng yú hóng máo
hóng hú zhī zhì
xuě ní hóng zhăo
hóng hóng
fēi hóng míng míng
hóng fēi míng míng
pàn ruò hóng gōu
tán xiào yǒu hóng rú
yàn què ān zhī hóng hú zhì
hóng mén
hóng hú
lǐ hóng zhāng
hóng huāng
hóng máo
yuān hóng
fēi shēng
hóng yàn
hóng rú
hóng yùn
jīng hóng
fēi duăn liú cháng
fù jì pān hóng
liáng hóng
hóng jiàn
hóng míng
hóng tōng
hóng máng
hóng róng
hóng hùn
fēi yǔ
fēi yáo
gū hóng
xī hóng
fēi péng
hóng fēn
duàn hóng
hóng huō
hóng zhuó
hóng zhèn
yuān fēi
hóng yì
hóng zhuāng
yàn hóng
xún fēi
hóng mēng
xiáng hóng
fēi xiáng
wéi mù hóng ěr
hóng shuò
sāi hóng
hóng dòng
fēi qiáo
蜚鸿的拼音是:fēi hóng点击 图标播放蜚鸿的发音。