旧时泛指钱。
英 money;
泛指钱财。
引 《宋史·王安礼传》:“向所患者用不足,朝廷今捐钱钞五百万緡,以供军食有餘矣。”清•洪昇 《长生殿·驿备》:“自从拾得 杨娘娘 锦袜,过客争求一看,赚了许多钱钞。”沙汀 《凶手》:“他一直只是惦记着他失去了的钱钞,他那死了的妻子。”
指钱币。
引 《水浒传》第十二回:“只有祖上留下这口宝刀,从来跟着洒家,如今事急无措,只得拿去街上货卖得千百贯钱钞。”《醒世恒言·张孝基陈留认舅》:“张孝基 心中不忍,教家人 朱信 捨与他几个钱钞。”
银票,钱财。
引 《西游记·第一一回》:「又无钱钞盘缠,都是孤寒饿鬼。」《初刻拍案惊奇·卷三八》:「私下周给些钱钞,叫引孙自寻个住处,做营生去。」
钱 [ qián ] 1. 货币。如 铜钱。金钱。银钱。钱票。钱币。钱财。钱庄。钱粮。2. 费用。如 车钱。买书的钱。3. 财物。如 有钱有势。4. 圆形像钱的东西。如 榆钱。荷钱。5. 中国市制重量单位,一两的十分之一。6. 姓。[更多解释]
钞 [ chāo ] 1. 同“抄”。2. 纸币。如 钞票。现钞。兑换外钞。[更多解释]
jīn qián
jià qián
chāo piào
qián cái
gōng qián
tóng qián
běn qián
qián bāo
zhuàn qián
zhèng qián
chū qián
zhí qián
yī qián bù zhí
shì qián
yī qián
yā suì qián
yáo qián shù
jiàn qián yăn kāi
qián qián
qián huā huā
yǒu qián yǒu shì
dà qián dà wù
yǐn mă tóu qián
rì shí wàn qián
yī qián rú mìng
huā qián
xuè hàn qián
líng huā qián
jīn qián bào
sī fáng qián
huó qián ér
măi lù qián
yìn zǐ qián
péi qián huò
jiăng jià qián
qián chuàn zǐ
yàn chāo jī
méi běn qián shēng yì
nòng bái mă yì qián
qián táng hú chūn xíng
qián táng jiāng dà qiáo
sān băi qīng tóng qián
sān kuài qián guó bì
shā mó ér tóng qián
xián qián bǔ zhào lí
xián qián bǔ zhuā lí
shuō dà huà shǐ xiăo qián
yǒu qián shǐ dé guǐ tuī mò
yǒu qián néng shǐ guǐ tuī mò
táng sòng bā dà jiā wén chāo
yī wén qián nán dăo yīng xióng hàn
qián guò běi dǒu , mǐ làn chéng cāng
yī shǒu jiāo qián , yī shǒu jiāo huò
huǒ dào zhū tóu làn , qián dào gōng shì bàn
yín qián
xiàn qián
qián huò
yào qián
yǒu qián
fáng qián
钱钞的拼音是:qián chāo点击 图标播放钱钞的发音。