古人清谈时所执的麈尾。
指清谈。
引 宋•黄庭坚 《次韵奉送公定》:“每来促谈麈,风生庭竹枝。”史容 注:“鹿之大者曰麈,羣鹿随之,视麈尾所转,故谈者挥之。”清•孔尚任 《桃花扇·截矶》:“将帅随谈麈,风云指义旗。”
引 宋•陈造 《夜宿商卿家》诗:“更喜良宵共谈麈,几烦亲手剪灯花。”元•袁桷 《尚尊赐张上卿薛玄卿赋诗次韵》之二:“静夜屡陪谈麈乐,灯摇寒烬目摇光。”明•笑花主人 《<今古奇观>序》:“即 空观主人 壶矢代兴,爰有《拍案惊奇》两刻,颇费搜获,足供谈麈。”
谈话时手上所拿的拂尘。
引 宋·黄庭坚〈送定公〉诗:「每来促谈麈,风生尘竹枝。」
谈 [ tán ] 1. 说,对话。如 谈天。谈心。谈论。谈话。谈判。谈吐。恳谈。洽谈。漫谈。谈笑风生。2. 言论,听说的话。如 笑谈。无稽之谈。传为美谈。3. 姓。[更多解释]
麈 [ zhǔ ] 1. 古书上指鹿一类的动物,其尾可做拂尘。如 麈尾(即“拂尘”)。[更多解释]
tán huà
kăn kăn ér tán
gāo tán kuò lùn
lăo shēng cháng tán
făng tán
tán pàn
huì tán
jiāo tán
zuò tán
hé tán
tán lùn
qià tán
hùn wéi yī tán
tán xīn
chàng tán
shāng tán
xián tán
kōng tán
jiàn tán
tán hé róng yì
zhǐ shàng tán bīng
tán xiào fēng shēng
tán qíng shuō ài
cù xī tán xīn
wú jī zhī tán
jiē tán xiàng yì
kuā kuā qí tán
qí tán guài lùn
tán hǔ sè biàn
tán tiān shuō dì
tán xiào zì ruò
qī rén zhī tán
fàn fàn ér tán
tán tán
kuăn kuăn ér tán
kuā kuā ér tán
wěi wěi ér tán
tán tǔ bù fán
pí xiāng zhī tán
zuò tán huì
tán xiào yǒu hóng rú
jiā chǒu bù kě wài tán
tán tán biàn zhèng fă wèn tí
yán ān wén yì zuò tán huì
yī tán
xiào tán
tán cóng
huī zhǔ
hé píng tán pàn
tán de lái
yán tán
bǐ tán
tán bīng
cháng tán
wù tán
cóng tán
mèng xī bǐ tán
tán bù shàng
tán sǒu
谈麈的拼音是:tán zhǔ点击 图标播放谈麈的发音。