指鼎中煮熟的佳肴美味。
引 唐•王翰 《奉和圣制同二相已下群官乐游园宴》:“飪餗调元气,歌鐘溢雅声。”
饪 [ rèn ] 1. 做饭做菜。如 烹饪。[更多解释]
餗 [ sù ] 1. 古代指鼎中的食物,后泛指美味佳肴:“奇珍异味天庖~。”[更多解释]
pēng rèn
yīn rèn
diào rèn
gōng sù
fù sù
rèn dǐng
yáo sù
rèn shú
shī rèn
páo sù
rèn sù
dǐng rèn
dǐng shé fù yăn
dǐng sù
shé dǐng fù zú
shé zú fù zhào
dǐng shé lán fù
fù sù fèn yuán
fù sù zhī huàn
饪餗的拼音是:rèn sù点击 图标播放饪餗的发音。