太子的车乘。借指太子。
指仙人。传说成仙得道者多骑鹤,故名。
死的讳称。
引 唐•白居易 《寄李相公崔侍郎钱舍人》诗:“曾陪鹤驭两三仙,亲侍龙舆四五年。”
引 唐•吴融 《和皮博士赴上京观中修灵斋》:“鹤驭已从烟际下,凤膏还向月中焚。”金•元好问 《缑山置酒》诗:“人言 王子乔,鹤驭此上宾。”明•宋濂 《皇仙引》:“鹤驭遥空不可攀,绣扆斜张香梦懒。”
引 唐•赵嘏 《今年新先辈以遏密之际每有宴集必资清谈书此奉贺》诗:“鹤驭迴飘云雨外, 兰亭 不在管弦中。”元•王恽 《萧徵君哀词》之二:“鹤驭不来尘世隔,芙蓉城闕月茫茫。”
传说中仙人多驾鹤升天,故用以比喻仙人或得道之士。唐·吴融〈和皮博士赴上京观中修灵斋赠盛仪尊师兼见寄〉诗:「鹤驭已从烟际下,凤膏还向月中焚。」今常作为哀挽妇女用语。。
例 如:「鹤驭西归」
鹤 [ hè ] 1. 鸟类的一属,全身白色或灰色,生活在水边,吃鱼、昆虫或植物。如 鹤立。鹤发( fà )。鹤寿。鹤驾。鹤长凫短。[更多解释]
驭 [ yù ] 1. 驾驶马车。如 驾驭。驭手。2. 统率,控制:“以八柄诏王~群臣”。[更多解释]
hè lì jī qún
jià yù
hè fà tóng yán
yáng gōng hè
hè chéng xuān
fēng shēng hè lì
xián yún yě hè
yăo rú huáng hè
hè hè
áng áng zhī hè
yī qín yī hè
hè míng zhī shì
yún zhōng bái hè
bù wǔ zhī hè
dān dǐng hè
hè zuǐ chú
qí hè shàng wéi yáng
qí hè wàng yáng zhōu
hè xī fēng yāo tǐ
qí hè gēng yáng zhōu
qīng tián dà hè tiān
qí shàng yáng zhōu hè
yī quán suì huáng hè
qí hè
hè lín yù lù
bái hè
xiān hè
méi hè
huáng hè lóu
ruì hè
hè wàng
yī hè
fén qín zhǔ hè
hè zuǐ găo
hè zī chú
hè luăn
hè tīng
kòng hè
wèi hè
hè guān
yún zhōng xiān hè
yún zhōng hè
hè fèng
hè zǐ căo
qín hè
hè yàn
qī hè
hè chăng
shòu hè
hè shòu
hè shān
hè gū
yě hè
hè zhěn
dù xún hè
yù yù
yù yǔ
hè míng
yăo wú huáng hè
xuān hè
鹤驭的拼音是:hè yù点击 图标播放鹤驭的发音。