龙和凤鸟。比喻贤才。
引 明•吴昜 《少保戚公继光》诗:“龙鸟追 武侯,衡轴通 轩皇。”
龙 [ lóng ] 1. 传说中的一种长形、有鳞、有角的神异动物,能走,能飞,能游泳,能兴云作雨。如 龙舟。龙灯。龙宫。龙驹(骏马,喻才华出众的少年)。画龙点睛。龙蟠虎踞。2. 古生物学中指一些巨大的有四肢有尾或兼有翼的爬虫。如 恐龙。3. 封建时代用作皇帝的象征,或称关于皇帝的东西。如 龙颜。龙体。龙袍。4. 姓。[更多解释]
鸟 [ niǎo ] 1. 脊椎动物的一纲,温血卵生,全身有羽毛,后肢能行走,前肢变为翅,一般能飞。如 鸟类。候鸟。益鸟。鸟语花香。鸟 [ diǎo ] [更多解释]
lóng tóu
lái lóng qù mài
shā lóng
bèn niăo xiān fēi
yè gōng hào lóng
chē shuǐ mă lóng
kǒng lóng
lóng zhōu
hòu niăo
lóng fēi fèng wǔ
lóng zhōng
shēng lóng huó hǔ
lăo tài lóng zhōng
lóng téng hǔ yuè
niăo yǔ huā xiāng
bǐ zǒu lóng shé
hóng lóng
huà lóng diăn jīng
păo lóng tào
niăo shòu sàn
yī tiáo lóng
bǐ yì niăo
yào diàn lóng
chū tóu niăo
niăo shòu xíng
wàng zǐ chéng lóng
yú lóng hùn zá
jīng gōng zhī niăo
niăo qiāng huàn pào
cáng lóng wò hǔ
qún lóng wú shǒu
chéng lóng pèi tào
băi lóng mén zhèn
chéng lóng kuài xù
lóng zhēng hǔ dòu
hǔ jù lóng pán
lóng tán hǔ xué
yì shí èr niăo
niăo jìn gōng cáng
rú niăo shòu sàn
bā bā niăo
mìng mìng niăo
huó lóng huó xiàn
lóng zǐ lóng sūn
yī lóng yī shé
yī lóng yī zhū
fú lóng fèng chú
lóng yuè fèng míng
rén zhōng zhī lóng
xiáng lóng fú hǔ
yī shì lóng mén
pān lóng fù fèng
hēi lóng jiāng
shuǐ lóng tóu
zhuó mù niăo
huā niăo huà
lóng juăn fēng
lóng jǐng chá
bù gǔ niăo
wū lóng chá
龙鸟的拼音是:lóng niăo点击 图标播放龙鸟的发音。