谓农夫。
引 唐•孟郊 《蓝溪元居士草堂》诗:“木倦採樵子,土劳稼穡翁。”
稼 [ jià ] 1. 种植谷物,亦泛指农业劳动。如 稼穑。耕稼。2. 谷物。如 庄稼。[更多解释]
穑 [ sè ] 1. 收割谷物,亦泛指耕作。如 穑人。穑夫。穑地。穑事(泛指耕作事宜)。稼穑。[更多解释]
翁 [ wēng ] 1. 老头儿。如 老翁。渔翁。“塞翁失马,焉知非福”。2. 父亲:“家祭无忘告乃~”。3. 丈夫的父亲。如 翁姑(公婆)。4. 妻子的父亲。如 翁婿。5. 姓。6. 鸟颈毛。[更多解释]
zhuāng jià
fù wēng
sài wēng shī mă
bù dăo wēng
zhǔ rén wēng
wēng wēng
bì wēng wēng
mì wēng wēng
ā gū ā wēng
ā jiā ā wēng
bù jià bù sè
tài píng wēng wēng
zuì wēng zhī yì bù zài jiǔ
zhuāng jià rén
zhuāng jià dì
zhuāng jià hàn
qiū zhuāng jià
xìn tiān wēng
bái tóu wēng
jià xuān cháng duăn jù
pí gé mă lì wēng
xiăo rì yuè zhuāng jià
zhǔ rén wēng jīng shén
záo jǐng de tóng nú de wēng
sài wēng shī mă , yān zhī fēi fú
kū gēng shāng jià , kū yún shāng suì
yī rì bù jià , băi rì bù shí
tài qīn wēng
năi wēng
wēng fāng gāng
zuì wēng
lăo wēng
lù fàng wēng
ér wēng
jià sè
fú wēng
yú wēng
wēng gū
gēng jià
sī bēi wēng
wén wēng
zuì wēng tíng jì
cūn wēng
wēng xù
sài wēng
bù zuò jiā wēng
yuè wēng
niè rú wēng
qiú rán wēng
gū wēng
zuì wēng tíng
wēng mā
wēng yù
tǔ yuán jià sè
liú chén wēng
zhǔ wēng
wēng ăo
wēng bó
wēng jī
wēng fǔ
稼穑翁的拼音是:jià sè wēng点击 图标播放稼穑翁的发音。