《新唐书·窦巩传》:“巩字友封,雅裕,有名于时。平居与人言若不出口,世号‘嗫嚅翁’。”后因以称懦弱畏事或不善辞令之人。指白居易。
后因以称懦弱畏事或不善辞令之人。
引 《新唐书·窦巩传》:“巩 字 友封,雅裕,有名于时。平居与人言若不出口,世号‘囁嚅翁’。”元•杨弘道 《赠刁益之》诗:“应接尚无衰惫气,不应便作囁嚅翁。”清•唐孙华 《次王随庵七十自寿诗原韵》之二:“避世聊为漫浪叟,少言甘号囁嚅翁。”
指 白居易。参阅 唐•范摅 《云溪友议》卷四。
引 宋•苏轼 《元日次韵张先子野见和七夕寄莘老之作》:“小蛮 知在否,试问 囁嚅翁。”王文诰 辑注:“次公 曰:囁嚅翁,乃 乐天 也。”
嗫 [ niè ] 1. 〔~嚅〕口动,吞吞吐吐,想说又停止。2. (囁)[更多解释]
嚅 [ rú ] 1. 〔嗫~〕见“嗫”。[更多解释]
翁 [ wēng ] 1. 老头儿。如 老翁。渔翁。“塞翁失马,焉知非福”。2. 父亲:“家祭无忘告乃~”。3. 丈夫的父亲。如 翁姑(公婆)。4. 妻子的父亲。如 翁婿。5. 姓。6. 鸟颈毛。[更多解释]
niè rú
fù wēng
sài wēng shī mă
bù dăo wēng
zhǔ rén wēng
niè niè
rú rú
wēng wēng
bì wēng wēng
mì wēng wēng
niè niè rú rú
ā gū ā wēng
ā jiā ā wēng
tài píng wēng wēng
zuì wēng zhī yì bù zài jiǔ
xìn tiān wēng
bái tóu wēng
pí gé mă lì wēng
zhǔ rén wēng jīng shén
záo jǐng de tóng nú de wēng
sài wēng shī mă , yān zhī fēi fú
tài qīn wēng
năi wēng
wēng fāng gāng
zuì wēng
lăo wēng
lù fàng wēng
ér wēng
fú wēng
yú wēng
wēng gū
sī bēi wēng
wén wēng
zuì wēng tíng jì
chā niè
cūn wēng
wēng xù
sài wēng
bù zuò jiā wēng
zī jū niè rú
niè nuò
niè jī yán dēng
rú jì
yuè wēng
rú dòng
niè dié
niè dōu
niè tiè
niè ér
chè niè
dié niè
rú niè
rú rěn
rú ér
chè rú
zhòu rú
zuǐ rú
niè rú wēng
bàn niè bàn rú
niè rú xiăo ér
嗫嚅翁的拼音是:niè rú wēng点击 图标播放嗫嚅翁的发音。