旧指为乡政府做杂役、守卫的人。
英 township-government servant;
旧时在乡政府里当差的人。
引 洪澈 《江海怒潮》:“伪乡长 徐沛 在他‘皇军’保护下,带着一群乡丁鸣锣呼叫,要全埭的人去开会。”向春 《煤城怒火》第十八章:“现在就把维持会长和乡丁锁到屋里了,行动时省得跑一个。”
乡 [ xiāng ] 1. 泛指城市外的区域。如 乡村。穷乡僻壤。2. 自己生长的地方或祖籍。如 家乡。故乡。乡井。乡里( ➊家庭久居的地方; ➋同乡的人)。乡党(乡里)。乡试。3. 中国行政区划基层单位,属县或县以下的行政区领导。[更多解释]
丁 [ dīng ] 1. 天干的第四位,用于作顺序第四的代称。如 丁是丁,卯是卯。2. 成年男子。3. 人口。4. 从事某种劳动的人。如 园丁。丁 [ zhēng ] 1. 〔~~〕象声词,形容伐木、下棋、弹琴的声音。[更多解释]
jiā xiāng
xiāng zhèn
chéng xiāng
xiāng cūn
gù xiāng
xiāng qīn
xiāng xià
xiāng lǐ
xiāng zhăng
lăo xiāng
tóng xiāng
xiāng jiān
xiāng tǔ
shuǐ xiāng
shān xiāng
xià xiāng
yī dīng diăn er
dīng líng
dēng dīng
dīng dīng
dīng dāng
dīng dōng
dōng dīng
jí dīng
jí dīng dāng
dīng dīng dāng dāng
dīng dīng guāng guāng
bèi jǐng lí xiāng
bǐng dīng
wēn róu xiāng
xiāng bā lăo
yú mǐ xiāng
qióng xiāng pì răng
yú mǐ zhī xiāng
rù xiāng suí sú
yī jǐn huán xiāng
mù bù shí dīng
lí xiāng bèi jǐng
xiāng guī mín yuē
rén dīng xīng wàng
gào lăo huán xiāng
bó bó dīng
gū dīng dīng
lěng dīng dīng
dīng dīng liè liè
běn xiāng běn tǔ
kè dīng kè măo
kě dīng kě măo
liù dīng liù jiă
suí xiāng rù xiāng
zǒu xiāng suí xiāng
bù shí yī dīng
xiāng xià rén
dīng diăn er
lěng bù dīng
huán xiāng tuán
tóng xiāng huì
zǐ dīng xiāng
乡丁的拼音是:xiāng dīng点击 图标播放乡丁的发音。