兵卒;士兵。
引 《元典章·刑部十二·掏摸》:“﹝ 袁庆 ﹞将带 至元•钞二贯文一十张,前去 桐林岭 收买缎子,至枸栏前,被军丁 李万一 掏摸讫前项钞两。”清•纳兰性德 《渌水亭杂识》卷二:“明•之军卫,仿 唐•府军之法,其后官存而军丁渐消,遂无实用,召募起焉。”《隋唐演义》第十三回:“齐州 歷城县 养马当差姓 秦 的甚多,军丁只有 秦琼 一户。”
军 [ jūn ] 1. 武装部队。如 军威。军服。行( xíng )军。军功。军犬。军备。军纪。军衔。军阀。军令状。异军突起。溃不成军。2. 军队的编制单位,是“师”的上一级。3. 泛指有组织的集体。如 劳动大军。[更多解释]
丁 [ dīng ] 1. 天干的第四位,用于作顺序第四的代称。如 丁是丁,卯是卯。2. 成年男子。3. 人口。4. 从事某种劳动的人。如 园丁。丁 [ zhēng ] 1. 〔~~〕象声词,形容伐木、下棋、弹琴的声音。[更多解释]
jūn shì
jūn duì
jiāng jūn
guàn jūn
jūn rén
hóng jūn
jūn qū
hăi jūn
quán jūn
jūn guān
kōng jūn
dà jūn
jūn mín
zhù jūn
jūn yíng
jūn fá
lù jūn
yà jūn
jūn wěi
xíng jūn
jūn zhuāng
jūn zhèng
jūn shī
jūn xiào
jūn jiàn
jūn gōng
jūn jǐng
jūn tuán
dí jūn
jūn lǚ
tiě jūn
wěi jūn
jūn bèi
jūn xián
jūn yī
jūn fèi
jūn xīn
jūn shǔ
jìn jūn
chè jūn
cān jūn
cái jūn
suí jūn
cóng jūn
jūn yòng
yī dīng diăn er
dīng líng
dēng dīng
dīng dīng
dīng dāng
dīng dōng
dōng dīng
jí dīng
jí dīng dāng
dīng dīng dāng dāng
dīng dīng guāng guāng
bǐng dīng
军丁的拼音是:jūn dīng点击 图标播放军丁的发音。