腰间佩带的剑。
例 佩剑将军。
英 a double-edged sword;
引 唐•杜甫 《人日》诗之二:“佩剑衝星聊暂拔,匣琴流水自须弹。”元•杨载 《次韵袁伯长》:“佩剑黄金环,咀丹白玉盘。”
随身佩带的剑。
引 《三国演义·第三回》:「卓怒叱曰:『顺我者生,逆我者死!』遂掣佩剑欲斩丁原。」
将剑佩挂在腰间。
引 《三国演义·第五回》:「绍整衣佩剑,慨然而上,焚香再拜。」
佩 [ pèi ] 1. 挂,带。如 佩带。佩戴。佩剑。2. 古代系在衣带上的玉饰。如 玉佩。3. 心悦诚服。如 佩服。钦佩。敬佩。可佩。[更多解释]
剑 [ jiàn ] 1. 古代的一种兵器。如 宝剑。长剑。剑鞘。剑术。剑拔弩张(形容形势紧张,一触即发,后亦喻书法雄健)。刻舟求剑。[更多解释]
kǒu mì fù jiàn
jī jiàn
băo jiàn
kè zhōu qiú jiàn
pèi fú
qīn pèi
jìng pèi
pèi dài
jiàn bá nǔ zhāng
dāo guāng jiàn yǐng
shàng fāng băo jiàn
chún qiāng shé jiàn
fēng dāo shuāng jiàn
pèi wéi pèi xián
xué shū xué jiàn
jiàn jí jù jí
jiàn jí lǚ jí
jù jí jiàn jí
jiàn jǐ sēn sēn
gù jiàn qíng shēn
xiàng zhuāng wǔ jiàn
shuāng rèn jiàn
nán jiàn sān xiān shēng
shàng fāng zhăn mă jiàn
shí nián mó yī jiàn
shū jiàn ēn chóu lù
tiě qín tóng jiàn lóu
lù jiàn bù píng , bá jiàn xiāng zhù
xiàng zhuāng wǔ jiàn , yì zài pèi gōng
xiàng zhuāng wǔ jiàn , zhì zài pèi gōng
xiàng zhuāng zhī jiàn , zhì zài pèi gōng
míng qiāng róng yì duǒ , àn jiàn zuì nán fáng
pèi jiàn
jiàn wǔ
jiàn qiáo
jiàn qiáo dà xué
yù pèi
zhòng jiàn
lì jiàn
bù dá pèi sī
jiàn má
huā jiàn
jiàn xiá
jiàn méi
jiàn shù
jiàn tóu chuī
kē pèi
pèi shì
dāo jiàn
pèi dāo
wú pèi fú
jiàn kè
jiàn fēng
yè jiàn yīng
jiàn nán
mì kǒu jiàn fù
fǔ jiàn
àn jiàn
佩剑的拼音是:pèi jiàn点击 图标播放佩剑的发音。