能直言规劝的朋友。争,通“诤”。
能直言规劝的朋友。争,通“諍”。
引 《孝经·谏争》:“士有争友,则身不离於令名。”《荀子·子道》:“士有争友,不为不义。”《孔子家语·三恕》:“士有争友,不行不义。”王肃 注:“故须朋友之諫争於己,然后不义之事不得行之者也。”
能直言规劝的朋友。《后汉书·卷六四·卢植传》:「夫士立争友,义贵切磋。」也作「诤友」。
引 《孝经·谏争章》:「士有争友,则身不离于令名。」
争 [ zhēng ] 1. 力求获得,互不相让。如 争夺。竞争。争长论短。2. 力求实现。如 争取。争气。争胜。3. 方言,差,欠。如 总数还争多少?4. 怎么,如何(多见于诗、词、曲)如 争不。争知。争奈。争 [ zhèng ] [更多解释]
友 [ yǒu ] 1. 彼此有交情的人。如 朋友。友谊。友情。2. 有亲近和睦关系的。如 友邦。友邻。3. 相好,互相亲爱。如 友爱。友善。[更多解释]
péng yǒu
zhàn zhēng
yǒu hăo
yǒu yì
zhàn yǒu
zhēng yì
zhēng lùn
zhēng duān
yǒu rén
qīn yǒu
zhì yǒu
duì yǒu
yǒu qíng
gōng yǒu
méng yǒu
zhǐ zhēng zhāo xī
dòu zhēng
jìng zhēng
zhēng qǔ
zhēng xiān kǒng hòu
lì zhēng
zhēng duó
zhēng chăo
zhēng zhí
kàng zhēng
zhēng guāng
zhēng biàn
zhēng dòu
zhēng xiān
zhēng qì
fēn zhēng
yǒu ài
yǒu shàn
gòu péng yǒu
wú kě zhēng biàn
yǔ shì wú zhēng
băi jiā zhēng míng
liáng shī yì yǒu
zhēng fēn duó miăo
jù lǐ lì zhēng
zhēng qí dòu yàn
zhēng quán duó lì
zhēng qiáng hào shèng
míng zhēng àn dòu
lì zhēng shàng yóu
zhēng fēng chī cù
fēn miăo bì zhēng
hú péng gǒu yǒu
nǐ zhēng wǒ duó
jiǔ ròu péng yǒu
zhēng míng duó lì
cùn tǔ bì zhēng
lóng zhēng hǔ dòu
zhàn zhēng fàn zǐ
zhí zhēng zhēng
zhēng dù zhēng dù
dòu zhēng dòu hé
miàn péng miàn yǒu
zhī léng léng zhēng
zhēng duō lùn shăo
争友的拼音是:zhēng yǒu点击 图标播放争友的发音。