我。
引 元•汪元亨 《折桂令·归隐》曲:“休怪吾儂,性本疎慵。赢得清闲,傲杀英雄。”清•黄遵宪 《送秋月古香》诗:“他时子倘思吾儂,鸡鸣西望 罗浮峰。”
吾 [ wú ] 1. 我,我的。如 吾身。吾国。吾辈。2. 姓。吾 [ yù ] 1. 古同“御”,抵御。[更多解释]
侬 [ nóng ] 1. 方言,你。2. 我(多见于旧诗文)。3. 姓。[更多解释]
zhī wú
yī wú
wú wú
zhī zhī wú wú
chí chí wú xíng
wéi wú ěr zú
jīn wú fēi gù wú
pà tí nóng shén miào
wú jiā qiān lǐ jū
màn nóng · lái sī gē
xīn jiāng wéi wú ěr zì zhì qū
wú zǐ
zhēn wú
wú bèi
wú jiā
zhī wú qí cí
wú cáo
wú qiū
wéi wú ěr yǔ
wú dào
ér nóng
wú xiōng
xīn wú
wéi wú ěr wén
wú yī
wú zōng
kūn wú
jīn wú jiāng jūn
jīn wú
chéng făng wú
gè nóng
wú gōng
wú děng
wú tú
lǐ jiàn wú
wéi wú dú zūn
gù wú
wú shān
wú dāng
tā nóng
jīn wú wèi
wú jiā qí lín
xī wú
wú ài
wú chái
wú chóu
wú dăng
wú kē
wú liáo
wú lú
wú men
wú lún
wú nóng
wú pǐ
wú rén
wú shēng
wú shǔ
wú tǔ
wú zhàng
wú xǔ
吾侬的拼音是:wú nóng点击 图标播放吾侬的发音。