越礼背叛。亦指越礼背叛之人。
引 《新五代史·司天考一》:“世宗 即位,外伐僭叛,内修法度。”宋•叶适 《著作正字二刘公墓志铭》:“国初,僭叛虽平,人情未一,故设逻卒,广耳目,有不便者,一切闻上改之。”
僭 [ jiàn ] 1. 超越本分,古代指地位在下的冒用在上的名义或礼仪、器物。如 僭越。僭妄。僭伪(封建王朝称割据对立的王朝)。僭盗。[更多解释]
叛 [ pàn ] 1. 违背自己所属方面的利益投到敌对方面去。如 背叛。叛国。叛逃。叛徒。叛逆。叛变。[更多解释]
pàn tú
bèi pàn
pàn luàn
pàn biàn
pàn nì
făn pàn
zhòng pàn qīn lí
lí jīng pàn dào
băi yuē băi pàn
zhāo xiáng nà pàn
pàn jiàn dié xuè jì
pàn jūn
pàn lí
pàn guó
jiàn wěi
pàn mài
pàn rén
pàn nì zhě
pàn dăng
jiàn jū
pàn jiàng
jiàn xiāo
jiàn yuè
jiàn jūn
pàn fěi
jiàn hào
jiàn răng
răo pàn
jiàn wáng
pàn táo
rǒng jiàn
líng jiàn
kuì pàn
jié pàn
chǐ jiàn
jiàn wàng
móu pàn
sān pàn
shē jiàn
qīn lí zhòng pàn
jiàn yú
jiàn tuī
pàn huàn
lí pàn
yì jiàn
jiàn nì
jiàn wèi
jiàn luàn
guāi jiàn
jiàn zì
xiōng jiàn
jiàn zhà
jiàn tán
jiàn nǐ
jiàn guì
jiàn cí
fān pàn
píng pàn
僭叛的拼音是:jiàn pàn点击 图标播放僭叛的发音。