天帝的宫庭。
公主之母的称号。唐以诸王之母为太妃,贞元六年又从吏部郎中柳冕议,以公主之母为太仪,以公主本封加太仪之上。太,谓因子而尊;仪,取母仪之盛。
引 《楚辞·远游》:“朝发軔於太仪兮,夕始临乎於微閭。”王逸 注:“太仪,天帝之庭,习威仪之处也。”唐•吴筠 《游仙》诗之十二:“停驂太仪侧,整服金闕前。”
公主之母的称号。 唐•以诸王之母为太妃, 贞元•六年又从吏部郎中 柳冕 议,以公主之母为太仪,以公主本封加太仪之上。太,谓因子而尊;仪,取母仪之盛。参阅 唐•柳冕 《请定公主母称号状》、 宋•王溥 《唐会要·内职杂录》。
引 唐•王建 《宫词》之七四:“太仪前日暖房来,嘱向 昭阳 乞药栽。”《旧唐书·德宗纪下》:“癸酉,復呼亲王母曰太妃,公主母曰太仪。”
引 《楚辞·屈原·远游》:「朝发轫于太仪兮,夕始临乎于微闾。」汉·王逸·注:「太仪,天帝之庭,习威仪之处也。」
公主之母的称号。
引 《旧唐书·卷一三·德宗本纪下》:「癸酉,复呼亲王之母曰太妃,公主母曰太仪。」
太 [ tài ] 1. 过于。如 太长。2. 极端,最。如 太甚。太平。3. 高,大。如 太空。太学。4. 很。如 不太好。5. 身分最高或辈分更高的。如 太老伯。太夫人(旧时尊称别人的母亲)。[更多解释]
仪 [ yí ] 1. 人的外表或举动。如 仪态。仪表。威仪(使人敬畏的严肃容貌和举止)。2. 按程序进行的礼节。如 仪式。仪仗。司仪。3. 礼物。如 贺仪。谢仪。4. 供测量、绘图、实验用的器具。如 仪器。5. 法制,准则。如 仪刑。“设仪立度,可以为准则”。6. 姓。[更多解释]
tài yáng
yí shì
tài tài
tài yuán
tài zǐ
tài kōng
yí qì
tài hòu
lǐ yí
tài píng
tài shèn
tài píng shèng shì
tài shàng huáng
qī rén tài shèn
yí biăo táng táng
yí tài wàn fāng
yí yí
lăo tài tài
yí tài tài
gū tài tài
jiù tài tài
shěn tài tài
xiăo tài tài
huā huā tài suì
táng táng yí biăo
qù tai qù shèn
líng yí líng sè
tài huáng tài hòu
tài zǐ tài băo
tài píng wēng wēng
fěn shì tài píng
tài píng yáng
tài jí quán
lăo tài pó
tài yáng néng
yóu tài rén
lăo tài yé
wò tài huá
tài yáng xì
yí zhàng duì
bìn yí guăn
tài yáng xué
săo miáo yí
tài shī yǐ
yóu tài jiào
tài píng jiān
xiàn tài yé
dì qiú yí
méng tài qí
tài kōng rén
tài kōng chuán
tài yáng jìng
tài hú shí
tài jí tú
tóu yǐng yí
tài píng mén
tài yáng mào
tài bái xīng
tài yáng zào
cè huăng yí
太仪的拼音是:tài yí点击 图标播放太仪的发音。