古代女子外出时系于腰左的拭巾。
引 《诗·召南·野有死麕》“无感我帨兮” 毛 传:“感,动也。帨,佩巾也。”《仪礼·士昏礼》“母施衿结帨” 汉•郑玄 注:“帨,佩巾。”宋•朱熹 《客来诗》之二:“论诗剧饮无他专,未管残红落佩巾。”
佩 [ pèi ] 1. 挂,带。如 佩带。佩戴。佩剑。2. 古代系在衣带上的玉饰。如 玉佩。3. 心悦诚服。如 佩服。钦佩。敬佩。可佩。[更多解释]
巾 [ jīn ] 1. 擦东西或包裹、覆盖东西的用品,多用纺织品制成。如 手巾。围巾。领巾。枕巾。餐巾。巾帼(“帼”是古代妇女的头巾,指妇女,如“巾巾英雄”)。[更多解释]
máo jīn
jīn guó
shǒu jīn
pèi fú
qīn pèi
jìng pèi
pèi dài
làn jīn jīn
pèi wéi pèi xián
hóng lǐng jīn
cān jīn zhǐ
máo jīn bèi
wèi shēng jīn
miàn jīn zhǐ
píng tóu xiăo yàng jīn
wàn zì dǐng tóu jīn
yáng dǔ zi shǒu jīn
bù dài tóu jīn nán zǐ hàn
pèi jiàn
tóu jīn
wéi jīn
yù pèi
yī jīn
yáng dù shǒu jīn
bù dá pèi sī
wàn zì tóu jīn
fāng jīn
guān jīn
zhǐ jīn
jīn xiāng běn
shā jīn
kē pèi
yù jīn
pèi shì
tū jīn
lǜ tóu jīn
pèi dāo
zhěn jīn
cān jīn
miàn jīn
wú pèi fú
wăng jīn
lǐng jīn
mù jīn
yǔ jīn
jiàn pèi
táng jīn
pèi yù
găn pèi
zàn pèi
pèi bǐ
pèi dāng
pèi dú
pèi gēng
pèi guī
pèi huáng
佩巾的拼音是:pèi jīn点击 图标播放佩巾的发音。