吃;品尝。
引 汉•班固 《白虎通·情性》:“口能啖尝,舌能知味,亦能出音声,吐滋液。”
啖 [ dàn ] 1. 吃或给人吃。如 啖饭。啖以肉食。2. 拿利益引诱人。如 啖以私利。3. 古同“淡”,清淡。4. 姓。[更多解释]
尝 [ cháng ] 1. 辨别滋味。如 尝食。尝新(吃新收获的谷物或应时的果品)。尝鲜。品尝。卧薪尝胆。2. 试,试探。如 尝试。尝敌(试探敌人的力量)。3. 经历。如 尝受。备尝艰苦。4. 曾经。如 未尝。何尝。[更多解释]
qiăn cháng zhé zhǐ
cháng shì
pǐn cháng
wò xīn cháng dăn
wèi cháng
hé cháng
dàn dàn
qiè cháng
băo cháng
dí cháng
hú cháng
cháng wèi
xián cháng
dàn shì
mèng cháng jūn
gōng kǔ shí dàn
mèng cháng
yuè cháng
zuǒ yōng dé cháng
cháng xiān
zǔ cháng
qiū cháng
cuì cháng
zā dàn
hé cháng xíng
jiào dàn
huān cháng
zhēng cháng
dàn yān
xún cháng
xīn cháng
qiăn cháng
niè dàn
dàn niè
cháng dǐng yī luán
dǐng cháng yī luán
cháng jū
hé dàn
dàn hé
gēng cháng
dàn cháng
dàn hán
dàn fàn
dàn chuò
dàn míng
dàn shí
dàn shuō
dàn yăng
dàn ză
dàn yuè
dàn yǐn
dàn zhào
dàn zăn
dàn zhè
bái dàn
bǐ dàn
cān dàn
cán dàn
啖尝的拼音是:dàn cháng点击 图标播放啖尝的发音。