荣耀华美。
引 《左传·昭公三年》:“君有辱命,惠莫大焉。若惠顾敝邑,抚有 晋国,赐之内主,岂惟寡君,举羣臣实受其貺?其自 唐叔 以下,实宠嘉之。”宋•庄季裕 《鸡肋编》卷下:“莱公 贬 海康 以死。 仁宗 即位,赐諡‘忠愍’,命知制誥 丁度 为词曰……再罹遐謫,遂及云亡,终悲零露之归,徒軫幽泉之痛。间虽洊伸澄雪,追賁宠嘉,而誄功易名,尚闕恩礼。沉谋秘书,沦於疑论,逝者莫愬,朕甚閔之。”
宠 [ chǒng ] 1. 爱。如 宠爱。宠儿。宠信。宠幸。得宠。失宠。争宠。2. 纵容,偏爱。如 别把孩子宠坏了。3. 妾。如 纳宠。4. 推崇。如 尊宠。[更多解释]
嘉 [ jiā ] 1. 善,美。如 嘉言。嘉宾。嘉言懿行。2. 夸奖,赞许。如 嘉奖。嘉许。嘉勉。3. 吉庆,幸福。如 嘉祥。嘉偶。4. 欢乐。如 嘉会。5. 姓。[更多解释]
jiā bīn
chǒng wù
huá zhòng qǔ chǒng
chǒng ài
jiā jiăng
kě jiā
shòu chǒng ruò jīng
chǒng rǔ bù jīng
bù cì bù chǒng
jiā lì mèi mèi
bō jiā ní xiăo jiě
gān chéng zhāng jiā fēng
jiā jìng bā cái zǐ
guō jiā
chǒng líng
zhēng chǒng
jiā jìng
jiā yán
yī chǒng xìng ér
jiā xiáng
yuán jiā
jiā qìng
zhuān chǒng
lǐ băo jiā
jiā shàng
dé chǒng
jiā yì dài fū
yáng jiā
ēn chǒng
jiā yù guān shì
jiā hé
chǒng jī
huá chǒng
jiā yù guān
jiā nián huá
jiā yì shì
xīn chǒng
jiā shí
nán chǒng
guì chǒng
jiā shăng
jiā shāng
gù chǒng
chǒng lù
jiā xiăng
jiā xiàng
háo chǒng
jiā huì
jiā xǔ
jiā lè
chǒng xī
jiā mù
jiāo chǒng
shī chǒng
yǔ jiā
jiā miăn
jiā biān
jiā bì
jiā căi
宠嘉的拼音是:chǒng jiā点击 图标播放宠嘉的发音。