擒获或被擒获。
引 南朝 陈 徐陵 《与周冢宰宇文护论边境事书》:“彼军人恃勇,遂致俘擒。”
俘 [ fú ] 1. 打仗时被擒的敌人。如 俘虏。战俘。遣俘。2. 打仗时擒住敌人。如 俘获。被俘。[更多解释]
擒 [ qín ] 1. 捉拿。如 擒拿。生擒。就擒。欲擒故纵。擒贼先擒王。[更多解释]
fú lǔ
zhàn fú
bèi fú
shù shǒu jiù qín
yù qín gù zòng
shǒu dào qín lái
qín zéi qín wáng
qī qín qī zòng
qī zòng qī qín
qín zéi xiān qín wáng
shàng shān zhuō hǔ , xià hăi qín lóng
shàng shān qín hǔ yì , kāi kǒu gào rén nán
shè rén xiān shè mă , qín zéi xiān qín wáng
fú huò
qín ná
qín fú
qín huò
shēng qín
xiàn fú
qín shēng
jiù qín
qī qín mèng huò
léi fú
qín zhuō
jiàn fú
fú zhăn
qín zuó
shǒu dào qín ná
fú guó
shēng fú
fú zhí
shăng fú
qín băng
fú yì
fú lüè
fú xiàn
qiú fú
fú jié
qín bǔ
fú qín
fú léi
fú jí
fú lì
fú miào
fú qiú
fú xì
fú shā
făn fú
gào fú
guó fú
jiàng fú
qiăn fú
shā fú
shāng fú
俘擒的拼音是:fú qín点击 图标播放俘擒的发音。