软弱怯懦,无所作为。
形容山岩嶙峋不齐。
形容动物或人消瘦露骨。
引 《旧唐书·杜让能传》:“朕不能孱孱度日,坐观凌弱。”《新五代史·李茂贞传》:“吾不能孱孱坐受凌弱。”
引 明•李东阳 《清乐诗为天台杨允昌作》:“台 之山,石孱孱,我登其巇,可以振我衣; 台 之水,石齿齿,我行其沚,可以洗我耳。”
引 清•方文 《与治五十》诗:“试看山中猿鹤羣,瘦骨孱孱反多寿。”
孱 [ chán ] 1. 软弱,弱小。如 孱王(软弱无能的君王)。孱弱。孱孱。2. 卑微。如 孱琐(卑贱无能)。孱微(地位低微)。3. 窘迫。孱 [ càn ] 1. 只用于“孱头”(方言,软弱无能的人)。[更多解释]
chán ruò
chán chán
chán zhì
chán qū
wěi chán
chán mèi
léi chán
chán xì
chán hūn
gū chán
wāng chán
chán tóng
chán jī
chán dé
càn tou
chán dùn
chán kùn
chán fù
chán fū
chán léi
chán lí
chán lòu
chán méng
chán nuò
chán shū
chán qiăn
chán shuǐ
chán suǒ
chán wáng
chán yán
chán wēi
chán yōng
chán yú
chán zhuō
bìng chán
fū chán
gāo chán
kōng chán
jīng chán
nú chán
nuò chán
lái chán
pín chán
qīng chán
qì chán
xū chán
yú chán
chán chán liú shuǐ
huāng zǐ chán sūn
孱孱的拼音是:chán chán点击 图标播放孱孱的发音。