幼弱的僮仆。
引 《新唐书·张荐传》:“受命之后,不宿於家,亲党不遑告别,介副不及陈请,孱僮单骑,即日载驰。”
孱 [ chán ] 1. 软弱,弱小。如 孱王(软弱无能的君王)。孱弱。孱孱。2. 卑微。如 孱琐(卑贱无能)。孱微(地位低微)。3. 窘迫。孱 [ càn ] 1. 只用于“孱头”(方言,软弱无能的人)。[更多解释]
僮 [ tóng ] 1. 封建时代受奴役的未成年人。如 书僮。僮仆。2. 同“童”。僮 [ zhuàng ] 1. 〔~族〕中国少数民族,今改作“壮族”。[更多解释]
chán ruò
chán chán
tóng tóng
jiā tóng
chán zhì
tóng pú
chán qū
wěi chán
chán mèi
léi chán
chán xì
tóng jǐn
chán hūn
gū chán
xī tóng
wăn tóng
wāng chán
tóng bù
tóng fù
tóng ér
tóng fū
tóng gàn
tóng hūn
tóng kè
tóng lì
tóng nán
tóng nú
tóng mù
tóng méng
tóng nǚ
tóng shù
tóng rán
tóng shǐ
tóng sòng
tóng wá
tóng yáo
tóng yì
tóng yù
tóng zhǐ
tóng yuē
bó tóng
tóng zǐ
bì tóng
zhuàng zú
chán tóng
dào tóng
gān tóng
gē tóng
guān tóng
guăn tóng
jiăo tóng
lín tóng
kè tóng
jié tóng
lóng tóng
lì tóng
mán tóng
mă tóng
孱僮的拼音是:chán tóng点击 图标播放孱僮的发音。