童童。盛貌。
引 《诗·召南·采蘩》:“被之僮僮,夙夜在公。”马瑞辰 通释:“《广雅·释训》:‘童童,盛也。’《大雅》:‘祁祁如云。’祁祁,盛貌。僮僮祁祁,皆状首饰之盛,传説非也。”王闿运 《莫姬哀词》:“生荣死贵,秩秩僮僮。”
戒惧恭敬的样子。
引 《诗经·召南·采蘩》:「被之僮僮,夙夜在公;被之祈祈,薄言还归。」
僮 [ tóng ] 1. 封建时代受奴役的未成年人。如 书僮。僮仆。2. 同“童”。僮 [ zhuàng ] 1. 〔~族〕中国少数民族,今改作“壮族”。[更多解释]
tóng tóng
jiā tóng
tóng pú
tóng jǐn
xī tóng
wăn tóng
tóng bù
tóng fù
tóng ér
tóng fū
tóng gàn
tóng hūn
tóng kè
tóng lì
tóng nán
tóng nú
tóng mù
tóng méng
tóng nǚ
tóng shù
tóng rán
tóng shǐ
tóng sòng
tóng wá
tóng yáo
tóng yì
tóng yù
tóng zhǐ
tóng yuē
bó tóng
tóng zǐ
bì tóng
zhuàng zú
chán tóng
dào tóng
gān tóng
gē tóng
guān tóng
guăn tóng
jiăo tóng
lín tóng
kè tóng
jié tóng
lóng tóng
lì tóng
mán tóng
mă tóng
shān tóng
pú tóng
qí tóng
qiú tóng
shì tóng
shū tóng
sī tóng
tián tóng
tíng tóng
xiān tóng
xiàn tóng
僮僮的拼音是:tóng tóng点击 图标播放僮僮的发音。