亦作“嬖童”。
受宠爱的小童。
指娈童。
引 《左传·哀公十一年》:“公为 与其嬖僮 江錡 乘,皆死,皆殯。”陆德明•释文:“僮,本亦作童。”《礼记·檀弓下》亦载此事,作“邻重”。 郑玄 注:“重,皆当为童。童,未冠者之称。”朱起凤 曰:“嬖童即比童,亦即邻童,若作便嬖解,非特重诬古人,且亦大背经训矣。”见《辞通·一东·童》。 清•戴名世 《孑遗录》:“罗九武 从数骑独后,夜宿道中,密为书付其嬖僮前行,教其兵作乱,俟 九武 至 桐 乃止。”
引 清•王士禛 《池北偶谈·谈异五·男子生子》:“福建 总兵官 杨富 有嬖童,生二子。”
嬖 [ bì ] 1. 宠幸。如 嬖爱。便嬖。嬖幸。嬖人。[更多解释]
僮 [ tóng ] 1. 封建时代受奴役的未成年人。如 书僮。僮仆。2. 同“童”。僮 [ zhuàng ] 1. 〔~族〕中国少数民族,今改作“壮族”。[更多解释]
tóng tóng
liù bì
jiā tóng
tóng pú
yín bì
xìng bì
tóng jǐn
bì nú
xī tóng
wăn tóng
tóng bù
tóng fù
tóng ér
tóng fū
tóng gàn
tóng hūn
tóng kè
tóng lì
tóng nán
tóng nú
tóng mù
tóng méng
tóng nǚ
tóng shù
tóng rán
tóng shǐ
tóng sòng
tóng wá
tóng yáo
tóng yì
tóng yù
tóng zhǐ
tóng yuē
bó tóng
tóng zǐ
bì tóng
zhuàng zú
chán tóng
dào tóng
gān tóng
gē tóng
guān tóng
guăn tóng
jiăo tóng
lín tóng
kè tóng
jié tóng
lóng tóng
lì tóng
mán tóng
mă tóng
shān tóng
pú tóng
qí tóng
qiú tóng
shì tóng
shū tóng
sī tóng
嬖僮的拼音是:bì tóng点击 图标播放嬖僮的发音。