童仆。
引 《晋书·郑默传》:“默 宽冲博爱,谦虚温谨,不以才地矜物,事上以礼,遇下以和,虽僮竖厮养,不加声色。”《南史·虞寄传》:“寄 少篤行,造次必於仁厚,虽僮竖未尝加以声色。”《荀子·大略》“衣则竖褐不完” 唐•杨倞 注:“竖褐,僮竖之褐,亦短褐也。”清•孙枝蔚 《牛饥纪事二十二韵》:“簪饵蓄僮竖,米薪遭侮谩。”
僮 [ tóng ] 1. 封建时代受奴役的未成年人。如 书僮。僮仆。2. 同“童”。僮 [ zhuàng ] 1. 〔~族〕中国少数民族,今改作“壮族”。[更多解释]
竖 [ shù ] 1. 直立,直立的,与“横”相对。如 竖立。竖井(一种垂直的矿井)。竖琴。竖起耳朵听。2. 汉字笔形之一,自上往下。3. 上下的或前后的方向,与“横”相对。如 竖着写。4. 旧称未成年的童仆,小臣,引申为卑贱的。如 童竖。竖子(a.童仆;b.鄙贱的称呼,如“竖竖不足与谋”。亦称“竖小子”)。[更多解释]
shù lì
héng qī shù bā
héng tăng shù wò
héng méi shù mù
tóng tóng
zhí shù shù
héng shuō shù shuō
wāi bā shù bā
héng méi shù yăn
sào zhǒu diān dào shù
héng méi máo shù yăn jīng
héng bù niān shù bù tái
héng tiāo bí zi shù tiāo yăn
héng căo bù dòng , shù căo bù ná
héng căo bù ná , shù căo bù niān
héng căo bù niān , shù căo bù dòng
héng zhēn bù niān , shù xiàn bù dòng
héng shù
shù zhí
shù zǐ
shù qín
shù qīng tíng
dào shù
xiăo shù zǐ
shù jǐng
zhí shù
jiā tóng
tóng pú
sī shù
juē shù
tī shù
qī shù
héng sān shù sì
yān shù
tóng jǐn
jué shù
xī tóng
wăn tóng
tóng bù
tóng fù
tóng ér
tóng fū
tóng gàn
tóng hūn
tóng kè
tóng lì
tóng nán
tóng nú
tóng mù
tóng méng
tóng nǚ
tóng shù
tóng rán
tóng shǐ
tóng sòng
tóng wá
tóng yáo
僮竖的拼音是:tóng shù点击 图标播放僮竖的发音。