仆童。
引 宋•黄庭坚 《冲雨向万载道中得逍遥观遂托宿戏题》诗:“僕僮侍偪仄, 涇 渭 清浊混。”清•唐孙华 《次和酬恺功院长见怀一百韵》:“僕僮嫌欲去,僚友弃如遗。”
仆 [ pū ] 1. 向前跌倒。如 仆倒。前仆后继。仆 [ pú ] 1. 被人雇佣差遣服务的人,与“主”相对。如 仆人。仆从。2. 旧谦称“我”。[更多解释]
僮 [ tóng ] 1. 封建时代受奴役的未成年人。如 书僮。僮仆。2. 同“童”。僮 [ zhuàng ] 1. 〔~族〕中国少数民族,今改作“壮族”。[更多解释]
gōng pú
pú rén
nǚ pú
qián pū hòu jì
fēng chén pú pú
pú pú
tóng tóng
qū qū pú pú
pú pú dào tú
pú pú jí bài
pú pú fēng chén
pū qiè wéi què shǔ
lăo pú
nú pú
pú yì
pú cóng
pú zǐ
péi pú
zhǔ pú
jiā tóng
tóng pú
tài pú
chén pú
sī pú
pú yè
pú cè
pú chén
pú chéng
pú chì
pú dăng
pū dăo
pú fèi
pū dùn
pú fū
pú fù
pú gū
pú gǔ
pú gù
pū jiāng
pú lèi
pú zēng
tóng jǐn
diān pú
pú yǔ
yăn pú
xū pú
xuàn pú
xī tóng
wăn tóng
tóng bù
tóng fù
tóng ér
tóng fū
tóng gàn
tóng hūn
tóng kè
tóng lì
tóng nán
仆僮的拼音是:pú tóng点击 图标播放仆僮的发音。