古代谶纬家言,谓若干年后天地将变得相近,立杵于地可倚于天。
引 《初学记》卷一引《河图挺佐辅》:“百世之后,地高天下,不风不雨,不寒不暑……如此千岁之后而天可倚杵,汹汹隆隆,曾莫知其始终。”《古微书》卷十六引《易筮类谋》:“天卑地高,雷讙公行。星昼奔,蜺夜闇无光。上无乾,下无常,天地昧昧履践冰。民衣雾,主吸霜,閒可倚杵於何藏。”原注:“天卑地高,天地相去,其閒才可倚一杵耳。”唐•杨炯 《大周明威将军梁公神道碑》:“恐玄穹倚杵,碧海成桑。”王国维 《游仙》诗:“如盖青天倚杵低,方流玉水旋成泥。”
倚 [ yǐ ] 1. 靠着,~靠。~赖。~傍。~托。~重。2. 仗恃。如 倚势。倚恃。倚仗。3. 偏,歪。如 不偏不倚。4. 随着,和着:“使慎夫人鼓瑟,上自~瑟而歌”。[更多解释]
杵 [ chǔ ] 1. 舂米或捶衣的木棒。如 杵臼。砧杵。杵臼交(旧称互相不嫌贫贱的朋友)。2. 用长形的东西戳。如 杵了他一拳。[更多解释]
bù piān bù yǐ
yǐ yǐ xī xī
chǔ jiù jiāo
yǐ lăo mài lăo
wú piān wú yǐ
wú yǐ wú kào
yǐ mén yǐ lǘ
tiě chǔ chéng zhēn
mó chǔ chéng zhēn
yǐ cái zhàng shì
yǐ guān zhàng shì
yǐ mén bàng hù
yǐ qiáng líng ruò
yǐ shì líng rén
jiān jiā yǐ yù shù
tiě chǔ mó chéng zhēn
yǐ jiǔ sān fēn zuì
zhǐ yào gōng fū shēn , tiě chǔ mó chéng zhēn
yǐ fú
qiē yǐ
yǐ zhàng
yǐ shì
xiāng chǔ
yǐ nì
yǐ kào
yǐ zhòng
yǐ lài
yǐ zhe
yǐ shí
yǐ xìn
yǐ páng
yǐ jǐ
yǐ fă
yǐ bàng mén hù
yǐ căo fù mù
yǐ guān jiā shì
mó chǔ zuò zhēn
tiě chǔ mó zhēn
yǐ kăn
yǐ lú zhī wàng
yǐ lǘ ér wàng
yǐ mă
piān yǐ
cù chǔ
chōng chǔ
chǔ chōng
xié yǐ
āi yǐ
yǐ lán
chǔ bàng
yǐ tiān
yǐ yì
yǐ yí
yī yǐ
yǐ yáng
倚杵的拼音是:yǐ chǔ点击 图标播放倚杵的发音。