古时。
英 of old; in times gone;
往昔;古时。
引 《礼记·曲礼上》:“毋勦説,毋雷同,必则古昔,称先王。”晋•左思 《咏史》之七:“英雄有屯邅,由来自古昔。”唐•韩愈 《送窦从事序》:“是维岛居卉服之民,风气之殊,著自古昔。”章炳麟 《辨诗》:“则 宋•世 汴京 方音,已大变於古昔矣。”
犹言古人。指去世的人。
引 明•李贽 《哭承庵》诗:“一病不能支,旦暮成古昔。”
引 《文选·左思·咏史诗八首之七》:「英雄有屯邅,由来自古昔,何世无奇才,遗之在草泽。」
古 [ gǔ ] 1. 时代久远的,过去的,与“今”相对。如 古代。古稀(人七十岁的代称,源于杜甫《曲江》“人生七十古来稀”)。古典。古风。古训。古道(a.指古代的道理;b.古朴;c.古老的道路)。2. 古体诗的简称。如 五古(五言古诗)。七古(七言古诗)。3. 姓。[更多解释]
昔 [ xī ] 1. 以前,从前。如 昔者。昔人。往昔。今昔对比。2. 同“夕”,夜。[更多解释]
gǔ dài
měng gǔ
xī rì
gǔ rén
kăo gǔ
míng shèng gǔ jì
gǔ guó
gǔ jì
gǔ jí
yuăn gǔ
gǔ dū
gǔ dǒng
gǔ lăo
gèn gǔ
gǔ diăn
gǔ guài
gǔ jīn
qiān gǔ
gǔ pǔ
gǔ jiù
wàn gǔ
gǔ bā
zhōng gǔ
gǔ wăng jīn lái
gǔ sè gǔ xiāng
qián wú gǔ rén
zì gǔ
gǔ lái
gǔ là là
gǔ lǔ lǔ
xī liú xī líng
lăo gǔ dǒng
lăo gǔ băn
jīn fēi xī bǐ
gǔ wéi jīn yòng
xī qí gǔ guài
fǔ jīn zhuī xī
wàn gǔ cháng qīng
gǔ yǐ yǒu zhī
rén xīn bù gǔ
gǔ dào rè cháng
diāo zuān gǔ guài
bó gǔ tōng jīn
míng chuí qiān gǔ
jiè gǔ fěng jīn
wàn gǔ liú fāng
zì wǒ zuò gǔ
zhèn gǔ shuò jīn
hòu gǔ bó jīn
xī xī
xī xī yán
gǔ lù lù
gǔ tū tū
gǔ dū dōu
xī líng líng
yìng gǔ gǔ
gǔ gǔ guài guài
bù gǔ bù jīn
bù jīn bù gǔ
gèn gǔ gèn jīn
古昔的拼音是:gǔ xī点击 图标播放古昔的发音。