即阴户。
引 《素问·骨空论》:“督脉者,起於少腹以下骨中央,女子入繫廷孔。其孔,溺孔之端也。”张隐庵 集注:“廷孔,阴户也。溺孔之端,阴内之产门也。”
廷 [ tíng ] 1. 封建时代君主受朝问政的地方。如 朝( cháo )廷。宫廷。廷杖。廷试(科举时代皇帝的殿试)。廷对(a.在朝廷中当众对答;b.科举时代皇帝的殿试)。[更多解释]
孔 [ kǒng ] 1. 小洞,窟窿。如 孔穴。孔眼。孔洞。孔方兄(指钱,因旧时的铜钱有方形的孔,恢谐含鄙意)。2. 很。如 孔急。孔武有力。3. 量词,用于窑洞。如 一孔土窑。4. 姓。[更多解释]
miàn kǒng
cháo tíng
kǒng zǐ
kǒng què
gōng tíng
bí kǒng
qiān chuāng băi kǒng
ā gēn tíng
yī kǒng
kǒng fāng xiōng
xiăo cháo tíng
wú kǒng bù rù
băi kǒng qiān chuāng
yī kǒng zhī jiàn
yī bí kǒng chū qì
kǒng fū zǐ
kǒng què lán
kǒng què shí
lěng miàn kǒng
gé tíng gēn dà xué
kǒng què dōng nán fēi
kǒng zǐ miào táng bēi
xī sī tíng shèng mǔ
kǒng xí bù nuăn , mò tū bù qián
tíng wèi
kǒng míng
zhèng tíng yù
kǒng róng
kǒng shàng rèn
yăn kǒng qiăn
kǒng jìng
liăn kǒng
máo kǒng
chuān kǒng
kǒng miào
qī kǒng
gōng tíng wǔ
kǒng dào
tóng kǒng
wáng tíng
zuān kǒng
ěr kǒng
kǒng dòng
dù kǒng
jiào tíng
shuǐ kǒng
qì kǒng
wēi kǒng
kǒng xì
zhēn kǒng
qiáo kǒng
kǒng yăn
chā kǒng
kǒng xué
kǒng bì
kǒng chì
kǒng cuì
kǒng dān
kǒng dé
廷孔的拼音是:tíng kǒng点击 图标播放廷孔的发音。