针刺的孔,或插钉、栓的孔。
英 pinhole;
针尾引线的孔。
引 晋•傅咸 《小语赋》:“邂逅有急相切逼,窜於针孔以自匿。” 《魏书·宣武灵皇后胡氏传》:“幸 西林园 法流堂,命侍臣射,不能者罚之,又自射针孔,中之。”
被针刺过所留下的洞孔痕迹。
例 如:「他因为长期注射药剂,手臂上满是针孔。」
针 [ zhēn ] 1. 缝织衣物引线用的一种细长的工具。如 针线。2. 细长像针的东西。如 时针。3. 用针扎治病。如 针灸。4. 注射用的器具和药物。如 针头。[更多解释]
孔 [ kǒng ] 1. 小洞,窟窿。如 孔穴。孔眼。孔洞。孔方兄(指钱,因旧时的铜钱有方形的孔,恢谐含鄙意)。2. 很。如 孔急。孔武有力。3. 量词,用于窑洞。如 一孔土窑。4. 姓。[更多解释]
fāng zhēn
yī zhēn jiàn xiě
miàn kǒng
kǒng zǐ
kǒng què
bí kǒng
zhǐ zhēn
qiān chuāng băi kǒng
zhēn duì
zhēn jiǔ
dă zhēn
rú zuò zhēn zhān
yī kǒng
kǒng fāng xiōng
mián lǐ zhēn
dà zhèng fāng zhēn
zhēn fēng xiāng duì
wú kǒng bù rù
chuān zhēn yǐn xiàn
zhēn tóu xiàn năo
dà hăi lāo zhēn
băi kǒng qiān chuāng
mián lǐ cáng zhēn
fēi zhēn zǒu xiàn
yī kǒng zhī jiàn
yăn zhēn zhēn
zhēn zhēn cóng jí
yī zhēn yī xiàn
yī zhēn yī yú
tiě chǔ chéng zhēn
mó chǔ chéng zhēn
yī bí kǒng chū qì
kǒng fū zǐ
zhǐ nán zhēn
zuò zhēn xiàn
yù fáng zhēn
bì léi zhēn
dà tóu zhēn
nì shí zhēn
qiáng xīn zhēn
zhēn zhī pǐn
fáng yì zhēn
zhēn yè shù
shùn shí zhēn
zhǐ běi zhēn
zhēn xiàn bāo
kǒng què lán
zhēn bí ér
kǒng què shí
lěng miàn kǒng
qū bié zhēn
jiàn fèng chā zhēn
dă yù fáng zhēn
shuāng băi fāng zhēn
tiě bàng mó chéng zhēn
tiě chǔ mó chéng zhēn
zhēn jiān duì mài máng
dǐng mén shàng yī zhēn
kǒng què dōng nán fēi
kǒng zǐ miào táng bēi
针孔的拼音是:zhēn kǒng点击 图标播放针孔的发音。