柔弱倦怠貌。
引 唐•李贺 《美人梳头歌》:“春风烂熳恼娇慵,十八鬟多无气力。”宋•柳永 《临江仙引》词之三:“鮫丝雾吐渐收,细腰无力转娇慵。”清•纳兰性德 《赤枣子》词:“惊晓漏,护春眠,格外娇慵只自怜。”茅盾 《子夜》九:“刚一进来, 林佩珊 娇慵无力似的倚在 张素素 肩头。”
柔弱且慵懒。
引 唐·李贺〈美人梳头歌〉:「春风烂熳恼娇慵,十八鬟多无气力。」宋·柳永〈临江仙引·画舸荡桨〉词:「鲛丝雾吐渐收,细腰无力转娇慵。」
娇 [ jiāo ] 1. 美好可爱。如 娇儿。娇女。娇艾(年轻貌美的女子)。娇娆。娇艳。娇嗔。娇逸(潇洒俊美)。2. 爱怜过甚,过分珍惜。如 娇养。娇惯。3. 柔弱。如 娇弱。娇小。娇嫩。娇气。[更多解释]
慵 [ yōng ] 1. 困倦,懒得动。如 慵困。慵懒。慵惰。慵倦。[更多解释]
sā jiāo
jiāo yàn
jiāo nèn
jiāo qì
jiāo mèi
jiāo ráo
jiāo dī dī
jiāo shēng guàn yăng
jīn wū cáng jiāo
qiān jiāo băi mèi
jiāo xiăo líng lóng
jiāo jiāo
bù bù jiāo
fú fú jiāo
jiāo jiāo nǚ
jiāo dí dí
jiāo qiè qiè
jiāo jiāo dī dī
jiāo shēng jiāo qì
sā chī sā jiāo
sā jiāo sā chī
zuò jiāo zuò chī
jiāo róu
yōng lăn
jiāo zǐ rú shā zǐ
jiāng shān rú cǐ duō jiāo
jiāo guàn
jiāo qiào
jiāo hóng
jiāo wá
jiāo ruò
jiāo guì
jiāo shēng
jiāo kè
yōng duò
yōng chán
yōng fū
yōng kùn
yōng lái
yōng juàn
yōng mián
yōng pì
yōng shū
chóu yōng
chūn yōng
guāi yōng
duò yōng
fàng yōng
jiāo yōng
juàn yōng
lăo yōng
shuāi yōng
shū yōng
wěi yōng
xīn yōng
yōu yōng
yú yōng
娇慵的拼音是:jiāo yōng点击 图标播放娇慵的发音。