亦作“慵谗”。
懒而且馋;好吃懒做。
亦作“慵谗”。懒而且馋;好吃懒做。
引 唐•白居易 《残酌晚飡》诗:“除却慵馋外,其餘尽不知。”《敦煌变文集·太子成道经》:“努力向 鷲峯 从圣道,新妇莫慵谗不擎却回来。”
慵 [ yōng ] 1. 困倦,懒得动。如 慵困。慵懒。慵惰。慵倦。[更多解释]
馋 [ chán ] 1. 贪吃,专爱吃好的。如 嘴馋。馋涎欲滴。2. 贪,羡慕。如 眼馋。[更多解释]
chán zuǐ
chán dī dī
yōng lăn
chán xián yù dī
yăn chán dù băo
zuǐ chán
tān chán
chán xián
chán māo
chán zhī
yăn chán
jiě chán
chán bāo
chán chā
chán chóng
chán dēng
chán dǐng
chán huǒ
chán fēng
chán hún
chán jiáo
chán kě
chán láo
chán liáo
chán nìng
chán rén
chán pǐ
chán shí
chán shuǐ
chán tài
chán shì
chán tuò
yōng duò
yōng chán
yōng fū
yōng kùn
yōng lái
yōng juàn
yōng mián
yōng pì
yōng shū
chóu yōng
chūn yōng
guāi yōng
duò yōng
fàng yōng
jiāo yōng
juàn yōng
lăo yōng
shuāi yōng
shū yōng
wěi yōng
xīn yōng
yōu yōng
yú yōng
chán wěn
慵馋的拼音是:yōng chán点击 图标播放慵馋的发音。