谓吃。
比喻尝试。
引 清•蒲松龄 《聊斋志异·丐仙》:“﹝丐﹞谢曰:‘蒙君高义,生死人而肉白骨,惠深覆载,但新瘥未健,妄思馋嚼耳。’”
引 宋•黄庭坚 《次韵答宗汝为初夏见寄》:“看人取卿相,妄意亦馋嚼。”
馋 [ chán ] 1. 贪吃,专爱吃好的。如 嘴馋。馋涎欲滴。2. 贪,羡慕。如 眼馋。[更多解释]
嚼 [ jiáo ] 1. jiáo ㄐㄧㄠˊ 用牙齿咬碎。如 细嚼慢咽。味同嚼蜡。嚼 [ jué ] 1. jué ㄐㄩㄝˊ 义同(一),用于某些复合词。如 咀嚼。嚼 [ jiào ] 1. jiào ㄐㄧㄠˋ 〔倒( dǎo )~〕反刍,牛等动物把粗粗咀嚼后咽下去的食物再反回到嘴里细细咀嚼。[更多解释]
wèi tóng jiáo là
jǔ jué
chán zuǐ
jiáo shé tóu
yăo wén jiáo zì
xì jiáo màn yàn
jiáo jiáo
chán dī dī
jiáo shé jiáo huáng
chán xián yù dī
yăn chán dù băo
tān duō jiáo bù làn
guò tú mén ér dà jiáo
zuǐ chán
jiáo zǐ
tān chán
chán xián
chán māo
jiáo shé
chán zhī
jiáo kǒu
yăn chán
jiě chán
chán bāo
chán chā
chán chóng
chán dēng
chán dǐng
chán huǒ
chán fēng
chán hún
chán jiáo
chán kě
chán láo
chán liáo
chán nìng
chán rén
chán pǐ
chán shí
chán shuǐ
chán tài
chán shì
chán tuò
yōng chán
kěn jiáo
yān jiáo
chán wěn
chán xiāng
chán yăn
chán yàng
chán yú
jiān chán
jī chán
lăo chán
jiáo chǐ chuān yín
jiáo yá yín
jiáo chuān yín xuè
yín jiáo
馋嚼的拼音是:chán jiáo点击 图标播放馋嚼的发音。