宣扬;显扬。
引 《诗·大雅·文王》:“宣昭义问。”王引之 《经义述闻·毛诗中》:“宣昭犹言明昭。”《左传·昭公三十二年》:“伯父若肆大惠,復二 文 之业,弛 周 室之忧,徼 文 武 之福,以固盟主,宣昭令名,则余一人有大愿矣。”唐•韩愈 《和李相公摄事南郊览物兴怀》诗:“圣贤相遇少,功德今宣昭。”清•王夫之 《薑斋诗话》卷二:“经义之设,本以扬搉大义,剔发微言,或且推广事理,以宣昭实用。”
宣 [ xuān ] 1. 公开说出,散布。如 宣讲。宣传。宣战。宣称。宣言。宣叙调。心照不宣。2. 疏导。如 宣泄。3. 古代帝王的大室。4. 皇帝命令或传达皇帝的命令。如 宣付。宣召(皇帝召见)。宣诏(传旨)。5. 姓。[更多解释]
昭 [ zhāo ] 1. 光明。如 昭明。昭昭(➊明亮的样子,如“日月昭昭”;➋明白事理。如“贤者以其昭昭,使人昭昭”)。2. 明显,显著。如 昭著。昭彰。昭布。昭雪(揭明真情,洗清冤枉)。[更多解释]
xuān yán
xuān chuán
xuān bù
xuān gào
xuān jiăng
xuān shì
xuān chēng
xuān yáng
xuān dú
xuān pàn
zhāo shì
xuān zhàn
xuān xiè
xīn zhào bù xuān
zhāo zhù
zhāo zhāng
chòu míng zhāo zhù
zhào běn xuān kē
zhāo rán ruò jiē
mì ér bù xuān
bù xuān ér zhàn
xuān xuān
zhāo zhāo
zhāo zhāo zài mù
tiān lǐ zhāo zhāo
zuì è zhāo zhāng
shǐ rén zhāo zhāo
xuān chuán duì
xuān chuán pǐn
xuān chuán huà
sī mă zhāo zhī xīn
gòng chăn dăng xuān yán
tóng méng huì xuān yán
zhì shèng wén xuān wáng
yǐ qí hūn hūn , shǐ rén zhāo zhāo
zhōng guó rén mín jiě fàng jūn xuān yán
zhōng guó gòng chăn dăng wéi gōng bù guó gòng hé zuò xuān yán
wén xuān
xuān jiào
zhāo rán
xuān huī
dà zhāo sì
xuān hé
zhāo míng tài zǐ
wáng zhāo jūn
xuān tǒng
xuān zhǐ
zhāo xuě
bái xuān
xuān dé
zhāo yáng
shèng xuān huái
xuān chuán bù
xuān ēn
xuān hé yí shì
zuì è zhāo zhù
zuì è zhāo zhe
tiān lǐ zhāo zhāng
zhòng mù zhāo zhāng
宣昭的拼音是:xuān zhāo点击 图标播放宣昭的发音。