指喧闹和混浊的尘世。
引 宋•王禹偁 《酬种放徵君》:“誓将徙穷谷,庶可逃諠浊。”
喧 [ xuān ] 1. 大声说话,声音杂乱。如 喧哗。喧闹。喧嚷。喧腾。喧嚣。喧宾夺主。[更多解释]
浊 [ zhuó ] 1. 水不清,不干净。如 浑浊。污浊。浊浪。浊流。2. 混乱。如 浊世。3. 声音低沉粗重。如 浊声浊气。浊音。[更多解释]
xuān nào
xuān huá
luó gǔ xuān tiān
xuān xiāo
hún zhuó
wū zhuó
xuān tiān
xuān răng
xuān bīn duó zhǔ
jī zhuó yáng qīng
wū ní zhuó shuǐ
xuān xuān
qīng zhuó
hūn zhuó
xuān hū
zhuó qì
xuān hǒng
hùn zhuó
xíng zhuó yán qīng
zhuó shì
xuān răo
xuān zá
zhuó luàn
huá xuān
xuān zào
xuān téng
xuān luàn
xuān náo
zhuó jiǔ
jiū xuān
xuān jiū
fèi xuān
zào xuān
shī zhuó
xuān jiào
è zhuó
chóu zhuó
xuān chēn
zhā zǐ zhuó mò
zé zhuó
xuān yú
shuǐ zhuó yú yăn
xuān xiào
xuān áo
xuān bàng
xuān bèi
xuān bēi
xuān bō
xuān căo
xuān bó
xuān chán
xuān cí
xuān chuán
xuān dòng
xuān dòu
xuān dú
xuān fán
xuān fèi
xuān fèn
喧浊的拼音是:xuān zhuó点击 图标播放喧浊的发音。