1.孔,孔融;罇,酒杯。东汉孔融好客,宾客日盈其门,常叹曰:"座上客恒满,尊中酒不空,吾无忧矣。"见《后汉书·孔融传》。后为好客之典。
孔,孔融 ;罇,酒杯。
引 东汉孔融好客,宾客日盈其门,常叹曰:“座上客恒满,尊中酒不空,吾无忧矣。”见《后汉书·孔融传》。后为好客之典。 唐黄滔《祭陈侍御峤》:“初命就门,见东周之三语;前程不日,俟西汉之七迁。旋以孔罇引满, 徐榻解悬,白璧黄金而叠矣,玳簪珠履以加焉。”
孔 [ kǒng ] 1. 小洞,窟窿。如 孔穴。孔眼。孔洞。孔方兄(指钱,因旧时的铜钱有方形的孔,恢谐含鄙意)。2. 很。如 孔急。孔武有力。3. 量词,用于窑洞。如 一孔土窑。4. 姓。[更多解释]
樽 [ zūn ] 1. 古代盛酒的器具:“春风东来忽相过,金~渌酒生微波”。[更多解释]
miàn kǒng
kǒng zǐ
kǒng què
bí kǒng
qiān chuāng băi kǒng
yī kǒng
kǒng fāng xiōng
wú kǒng bù rù
băi kǒng qiān chuāng
yī kǒng zhī jiàn
shé chōng zūn zǔ
yí zūn jiù jiào
yī bí kǒng chū qì
kǒng fū zǐ
kǒng què lán
kǒng què shí
lěng miàn kǒng
kǒng què dōng nán fēi
kǒng zǐ miào táng bēi
kǒng xí bù nuăn , mò tū bù qián
kǒng míng
kǒng róng
kǒng shàng rèn
yăn kǒng qiăn
kǒng jìng
liăn kǒng
máo kǒng
chuān kǒng
kǒng miào
qī kǒng
kǒng dào
tóng kǒng
zuān kǒng
ěr kǒng
kǒng dòng
dù kǒng
shuǐ kǒng
qì kǒng
wēi kǒng
jiǔ zūn
kǒng xì
zhēn kǒng
qiáo kǒng
kǒng yăn
chā kǒng
kǒng xué
kǒng bì
kǒng chì
kǒng cuì
kǒng dān
kǒng dé
kǒng dǐng
dān kǒng mù
kǒng què líng
kǒng mèng zhī dào
shí kǒng
shì kǒng
zhèng kǒng
kǒng zhèng
孔樽的拼音是:kǒng zūn点击 图标播放孔樽的发音。